Author: Lorian Mr
•4/21/2008 01:38:00 SA
Thường mình để ý là cứ mỗi lúc thi là mình nhớ lại những chuyện chưa làm được. Hay thường nghĩ đến những kỷ niệm xưa kia, vì lúc giải lao là mở máy lên coi lại những gì thuộc về ngày xưa.

Có biết bao chuyện cần để nói, biết bao tình cảm cần giải bày. Nhưng mà khả năng chữ nghĩa mình chỉ có vậy thôi, nên cần phải học, phải đọc để không phải là nâng cao cái gì, chỉ đơn giản là biết cách diễn giải được những gì mình suy nghĩ trong đầu thôi.

Thật ra trong cái đầu này, mình suy nghĩ bao nhiêu điều chưa thành hình thành dáng vậy, chưa thống kê được. Mà thống kê rồi sẽ làm gì, khi mà thời gian mình cứ giành để làm những gì mình thấy thích, mình muốn làm. Mà đa số là những chuyện không đâu, rảnh thật.

Nhưng ít ra thì mình vẫn cảm thấy hạnh phúc, cho tới bây giờ. Dù biết bao điều mệt mỏi phải trải qua hàng ngày, mình lớn lên trong những lần đó.

Giờ thật là thanh thản trong một căn phòng yên tĩnh, dù ngoài kia có gì, dù cho chỉ vài tiếng sau nữa có gì. Bình yên thật!
This entry was posted on 4/21/2008 01:38:00 SA and is filed under , . You can follow any responses to this entry through the RSS 2.0 feed. You can leave a response, or trackback from your own site.

0 Lời bình: