Author: Lorian Mr
•4/12/2008 10:05:00 CH
Mà thấy lạ thật, lúc ở bên bạn bè vẫn vui vẻ, nói cười ào ào vậy. Nhưng khi một mình, vẫn có cảm giác là mình bị stress, có một mầm mống nào đó đang âm ỉ trong lòng vậy. Chẳng hiểu nổi mình nữa.

Phải chăng mình không quen chịu áp lực cao, mà mình chỉ thích ở nơi thông thoáng như Đà Nẵng thôi, rảnh đi dạo dọc biển chơi. Sài Gòn này muốn đi dạo đúng nghĩa cũng khó, trời nóng nực, khói bụi tùm lum, chạy long nhong cũng đổ mồ hôi. Nhìn cuộc sống về đêm ở đây đôi khi cũng làm mình chóng mặt.

Ôi muốn làm thơ quá, mà trời nóng nực làm thơ cũng chẳng muốn về.

Sáng dậy sớm để đi tham quan, người đờ đẫn gì đâu luôn. Chưa tham quan gì cả mà lớp đã lo tới chuyện đi chơi rồi. Nhưng mà lúc về mệt quá nên chẳng muốn đi xa, đi ăn cơm rồi về. Ngủ một giấc ngon thiệt ngon.

Tối chẳng có chương trình gì, nên ghé NVHTN chơi, không ngờ có ca nhạc ở đó, nhiều ca sĩ nổi tiếng. Đứng có 2 giờ mà lưng mỏi kinh khủng.
This entry was posted on 4/12/2008 10:05:00 CH and is filed under . You can follow any responses to this entry through the RSS 2.0 feed. You can leave a response, or trackback from your own site.

0 Lời bình: