Author: Lorian Mr
•2/25/2010 11:05:00 CH
Có bao giờ, bạn tự hỏi là những người bạn xung quanh bạn, họ quen biết bạn là vì sao?

Mình nghĩ đến 3 vấn đề: công danh sự nghiệp, sắc đẹp, và tính cách. Nhưng với mình, tạm thời chưa đi làm nên chưa tính tới chuyện 1, và mình quen ai thì cũng ít khi suy nghĩ nhiều, chỉ cần hợp hay không. Tuy nhiên khi suy cho cùng, thử ngồi ngẫm nghĩ lại thì mình cũng quen người ta theo 3 vấn đề trên mà thôi.
Author: Lorian Mr
•2/19/2010 11:10:00 CH
Có những bài hát buồn mà vẫn cứ thích nghe. Bài Sleepsong của Secret Garden cũng thuộc dạng này. Lúc đêm khuya, không gian trở nên tĩnh lặng, bài hát vang lên những giai điệu buồn và lời hát êm êm như một lời ru đưa người vào giấc ngủ.

Sleepsong

Secret Garden

Lay down your head and I''ll sing you a lullaby
Back to the years of loo-li lai-lay
And I''ll sing you to sleep and I''ll sing you tomorrow
Bless you with love for the road that you go

May you sail far to the far fields of fortune
With diamonds and pearls at your head and your feet
And may you need never to banish misfortune
May you find kindness in all that you meet

Author: Lorian Mr
•2/19/2010 10:29:00 CH
Kết hôn khiến đàn ông hạnh phúc như được thưởng 18.000 bảng, trong khi phụ nữ chỉ hài lòng ở mức nửa số tiền đó, một nhà kinh tế cho biết.

Paul Frijters, từ Đại học Công nghệ Queenslan, đã thử ước tính giá trị bằng tiền của những sự kiện lớn trong đời, như kết hôn, ly dị và ốm đau.

Giáo sư người Australia đã dành 8 năm qua cho công trình này và phát hiện thấy các sự kiện dường như có ảnh hưởng khác nhau với đàn ông và phụ nữ, tờ Times of India cho biết.

Chẳng hạn, trong khi ly dị khiến đàn ông cảm thấy như mất mát 61.500 bảng, thì với phụ nữ, con số này chỉ khiêm tốn là 5.000 bảng.

Sự ra đời của một đứa trẻ đã "thưởng" cho đàn ông 18.000 bảng, nhưng chỉ cho phụ nữ 5.000.

Cũng theo nghiên cứu, cái chết của bạn đời hoặc một đứa con gây thiệt hại với người đàn ông nặng nề hơn nhiều so với người phụ nữ: 350.000 bảng so với chỉ 73.000.

Paul Frijters cho biết: "Mất người thân có ảnh hưởng hơn nhiều so với có thêm một người thân. Ở đây có sự bất đối xứng giữa sự sống và cái chết. Điều này không khiến chúng tôi ngạc nhiên. Con người dường như cảm nhận cái mất tốt hơn so với cái được".

Dưới đây là giá trị của một số sự kiện lớn trong đời:

Kết hôn

Đàn ông: + 17.675 bảng
Phụ nữ: + 8.726 bảng

Sinh con

Đàn ông: + 28.236 bảng
Phụ nữ: + 4.866 bảng

Ly dị

Đàn ông: - 61.116 bảng
Phụ nữ: - 4.977 bảng

Cái chết của một người thân

Đàn ông: - 350.830 bảng
Phụ nữ: - 73.204 bảng

Bệnh tật

Đàn ông: - 201.264 bảng
Phụ nữ: - 28.124 bảng

Chuyển nhà

Đàn ông: - 8.947 bảng
Phụ nữ: - 1.453 bảng

Vnexpress

Author: Lorian Mr
•2/14/2010 12:21:00 SA
Chúc một mùa xuân mới!
Nỗi buồn sẽ đi không trở lại.
Niềm vui sẽ đến và ở mãi.
Muộn phiền như áng mây bay.
... Tình yêu tìm thấy.


Author: Lorian Mr
•2/13/2010 11:31:00 CH

'The Notebook', '50 First Dates' đến 'Pride and Prejudice' hay 'Atonement', đều là những bộ phim tình cảm hay và đặc sắc của thập niên đầu thế kỷ 21.

Dưới đây là 10 bộ phim tình cảm tiêu biểu trong 10 năm qua và rất thích hợp cho các cặp tình nhân trong dịp Valentine.

1. The Notebook

Được chuyển thể từ tiểu thuyết cùng tên của nhà văn Nicholas Sparks, The Notebook là bộ phim tình cảm lãng mạn được nhắc đến nhiều nhất trong thập niên vừa qua. Câu chuyện tình yêu giữa Noah và Allie xảy ra tại một vùng quê yên bình ở miền Nam nước Mỹ những năm 40, khi đó chàng là một công nhân nghèo còn nàng là một tiểu thư thành thị kiêu kỳ.

Ryan Gosling và Rachel McAdams trong phim
Ryan Gosling và Rachel McAdams trong phim "The Notebook". Ảnh: Newline.

Tình yêu giữa họ đã phải trải qua biết bao thử thách, gian nan, hiểu lầm để rồi đến khi bên nhau trong những giây phút cuối cùng của cuộc đời, tình cảm mà Allie và Noah dành cho nhau vẫn như thưở ban đầu. "Phía sau mỗi tình yêu vĩ đại là một câu chuyện tình vĩ đại" - lời tựa của bộ phim đã nói lên ý nghĩa. Với The Notebook, khán giả như được đắm mình vào một chuyện tình lãng mạn mà rất mãnh liệt qua từng trang nhật ký tình yêu của hai nhân vật chính Noah và Allie.

Author: Lorian Mr
•2/13/2010 11:44:00 SA
Những giờ phút cuối cùng của năm. Như thường lệ, mình thường tổng kết hằng năm, tuy nhiên, thay vì xem xét lại cả năm qua đã xảy ra chuyện gì, cuối năm này thời gian gấp quá nên không kịp nên đánh giá tổng quan vậy.

Ít ra, mình gần như đã tốt nghiệp được, chỉ cần bảo vệ cho xong đề tài là coi như kết thúc quá trình học tập dài đằng đẵng. Nhưng điều này cũng đồng nghĩa với việc phải rời nơi mình đã sống 8 năm, tính ra một phần ba thời gian mình xuất hiện trên đời này rồi. Kỷ niệm buồn vui đủ cả. Thay vào đó, là thời gian mình trở về quê hương. Những cảm xúc, ước mong từ khi mới ra đi, khi trở về đã mất đi rất nhiều. Nhưng đã lựa chọn thì không hối tiếc.
Author: Lorian Mr
•2/09/2010 08:58:00 CH
Author: Lorian Mr
•2/08/2010 10:56:00 CH
Gặp nhiều người sống bằng cái ảo vọng họ đang cố tình tạo ra quanh mình.

Trong một bàn tiệc tròn, chuyện trên trời dưới đất được kể ra, tất nhiên sẽ là chuyện vui vẻ thôi nếu đùa vui chân tình với nhau. Một người cứ tỏ ra mình là người đĩnh đạc, thông thái, anh dũng, kiên định, giỏi giang, tốt đẹp để cho mọi người thấy phục, nể nang mình. Họ cố nâng mình lên một tầm cao mà ở đó họ giống như con số 10 hoàn hảo. Họ có ưu điểm là một cách nói chuyện rất lôi cuốn, có sức thu hút mọi người nghe theo, dù người khác có muốn nghe hay không. Nhưng nhược điểm lớn nhất của họ là cứ tự đề cao và đánh bóng mình.

Author: Lorian Mr
•2/06/2010 11:32:00 CH
Đêm nay không đi đâu cả, dành cả buổi tối để coi lại cái blog, vẫn còn nhiều điều mình còn nợ nần với blog của mình, và vẫn chưa có dự tính khi nào trả nợ.

Vì lâu rồi làm biếng vào blog và gởi bài nên có một đống tin nhắn mình chưa kịp hồi đáp, để lâu thấy cũng kỳ. Vài người muốn chia sẻ link với mình, mình chỉ chia sẻ với mấy blog Việt, còn blog nước ngoài giờ sao làm biếng ghê. Viết bài thì cũng dễ, nhưng nghĩ đến chuyện dịch sang tiếng Anh để đưa lên sao mà oải quá, nên blog Anh ngày càng héo hon.
Author: Lorian Mr
•2/02/2010 10:10:00 CH
Không ngờ mới đó thôi mà đã hết 1 tháng của năm 2010. Có lẽ bắt đầu đi làm nên cho mình cái cảm giác mọi chuyện trôi qua thật chậm nhưng thời gian như biến đi đâu hết, thoắt cái lại qua ngày, thoắt cái lại hết tuần.