Bao nhiêu lần tự kiểm điểm lại mình, tự điều chỉnh lại mình để khỏi đuối sức, và hôm nay là thêm 1 lần nữa. Cuộc sống như vầy là tạm ổn, để tiếp tục bước đi về nơi xa xôi chưa biết đó. Bạn gọi điện hỏi thăm, tình hình Đà Nẵng đang biến động, cu Ánh đang xin việc làm, còn bé Hường không biết buồn chuyện gì, chưa hỏi thăm nữa.
Lúc chiều đi đá banh, ngang qua con đường thiệt đẹp, vì đơn giản có nhiều cây, bóng nắng xen kẽ lá làm thành những tia chiếu xuống lòng đường. Cây bằng lăng to lớn đứng bên toả hoa tím ngắt, lâu lắm mới gặp được con đường đẹp ở Sài Gòn này.
Đá bóng gì mà chỉ có đứng chụp gôn thôi mà đã thở phì phò, chân tay mỏi mệt, đau cơ ào ào. Vào chạy lát là thở không kịp, mong sao lấy lại được thể lực như trước đây, chỉ cần 60% thôi là đủ; còn sự linh hoạt được 80% thôi là tốt rồi. Những ngày xưa là những ngày huy hoàng, và sẽ cố gắng những ngày sau vẫn sẽ là những ngày huy hoàng…
Sg Cn-16-3-2008
![](http://i36.photobucket.com/albums/e2/alvaris924/Toughpress%20Project/icon18_edit_allbkg.gif)
0 Lời bình: