Hôm qua dẫn mấy đồ đệ đi ăn, hình như chẳng thay đổi gì.
Tối về coi bắn pháo hoa ở Đà Nẵng, đúng là đẹp tuyệt, tiếc là không có cơ hội coi tận mắt, như vậy chắc vui lắm. Mong là năm sau sẽ được coi.
Gọi điện về nhà, biết được Trung tá về hưu bị đau dạ dày nằm viện hơn 10 ngày nay rồi, nhưng vẫn “ham vui” đi coi bắn pháo bông. Ai biểu lúc trai trẻ bia rượu nhiều quá chi. Mà thật ra khi mình thích một cái gì đó, hay là mình vui quá, khó mà suy nghĩ đến hậu quả sẽ xảy ra như thế nào, chỉ cần giây phút hiện tại hạnh phúc là được. Có mấy ai suy nghĩ thấu đáo mọi vấn đề từ đầu tới cuối đâu.
Bắt đầu nghiên cứu đề tài để làm tốt nghiệp, suốt ngày chạy nhong nhong trên đường, cả người rã rời, nhưng sáng hôm sau vẫn đi tiếp được, lòng vẫn tràn đầy sinh khí. Đơn giản vì đầu óc không mệt, chỉ mệt thể xác thôi là có thể phục hồi.
Mà ở chỗ làm cũng vui, mấy đứa nhỏ suốt ngày cười nói vui vẻ, làm mình cũng bộc lộ cái nhí nhảnh ra. Tuần nào cũng có phi vụ ăn nhậu cả.
Đã huỷ chuyến đi vườn xoài, vậy là chủ nhật vẫn theo lịch bình thường. Hy vọng tuần này đá bóng sẽ không bị chấn thương gì cả.
Biết được cu Ánh đã đi làm, vui và mừng cho nó, cố gắng lên nha bạn.
•3/28/2008 05:26:00 CH
Bắt đầu quen với việc thức khuya dậy sớm, thời gian ngủ ít lại. Nhưng mà thời gian dành cho học tập vẫn còn thấp lắm, vẫn chưa theo được lịch trình hàng tuần đã đề ra. Sẽ nhanh chóng chấn chỉnh lại.
Tản mạn
|
This entry was posted on 3/28/2008 05:26:00 CH and is filed under
Tản mạn
. You can follow any responses to this entry through the RSS 2.0 feed. You can leave a response, or trackback from your own site.
0 Lời bình: