Author: Lorian Mr
•3/17/2008 01:03:00 CH
Jul 18 2006, 10:42 AM
Nhạc là một phần của phương tiện làm cho cuộc sống trở nên đẹp hơn. Tâm hồn của nhạc chính là giai điệu, nhưng chỉ khi kết hợp với lời nhạc được gởi gắm bởi người nhạc sĩ, kiệt tác mới được nảy sinh. Tôi ngưỡng mộ họ, những người làm cho cuộc sống đẹp lên rất nhiều


Jul 18 2006, 11:00 AM
... Một lần nào đó bước bên em âm thầm
Một lần nào đó ta vẫn không nói yêu người...

... Một ngày nào đó tóc xanh xưa bạc màu
Một ngày nào đó ta có thôi hết yêu người

Lời rất hay đúng không?

Jul 20 2006, 03:13 PM
Cám ơn mặt trời cho tôi một chiều
Cám ơn một chiều cho tôi một người
Cám ơn một người cho tôi một lần biết yêu

Cảm ơn người

Jul 20 2006, 03:19 PM
Riêng ta vẫn còn như còn tất cả
Chỉ thiếu một người người ấy em ơi
Riêng ta vẫn còn còn thương còn nhớ
Chỉ thiếu một lời an ủi mình thôi.???

...

Ngày tháng nào đã ra đi khi ta còn ngồi lại
Cuộc tình nào đã ra khơi ta còn mãi nơi đây
Từng người tình bỏ ta đi như những dòng sông nhỏ
Ôi những dòng sông nhỏ lời hẹn thề là những cơn mưa...
...

Cuộc tình đó đã thoát xa tầm tay
Tiếng hát em còn đây tơ vương lệ thấm đầy
Hồn còn say men ái ân chiều ấy
Bóng dáng em còn đây đã khuất sau trời mây

Em đi rồi thành phố hôm nay
Mưa giăng đầy lạnh buốt tim này
Em đi rồi kỷ niệm xưa còn đấy
Em đi mất rồi còn nhớ chăng tình này ...


Lời rất hay, nhưng nghe buồn hiu à. Hát cứ hát, nhạc buồn cứ buồn, miễn là mình luôn vui là được

Jul 20 2006, 03:33 PM
Ôi biết bao lời đắng cay trên miệng đời
Ðã xua tan giấc mộng lứa đôi
Anh vẫn mơ hình bóng em yêu suốt đời
Dẫu không bao giờ đến bên người

Bạn thân ơi! Có khi nào bạn cảm thấy lòng người thật phũ phàng không? Đôi khi họ không hề muốn làm ta đau, nhưng vì một lý do nào đó, họ đã vô tình hay hữu ý mà làm vậy. Dù sao thì nó cũng ảnh hưởng, vấn đề là phải biết giứ vững mình trước mọi cơn gió độc.
Tôi nhớ hình như là bạn đã giận vô cớ tôi vài lần vì nghe phong phanh người khác nói chuyện về tôi rồi đúng không?

Sep 9 2006, 08:38 AM
Cánh Chim Cuối Trời
Ngoại Quốc (Trung Hoa)
Minh Tâm

Cánh chim bạt gió tung lượn đó
Vượt ngàn khó, không mỏi cánh bay
Bay đi bay đi khắp phương trời
Lướt qua biển cả, qua đồi núi, qua đồng cỏ
Bay lượn trời mây bao la
Chim bay mãi về đâu?

Chập chùng ngàn phương bóng xế
Kìa chân mây còn xa mù khơi
Mà lòng chẳng màng trần thế
Phương xa xăm ra đi không dừng chân
Vút trên đầu núi, mây bạt trắng
Trên ngọn gió, không mỏi cánh bay
Bay đi bay đi khắp phương trời
Đã xa rồi những, bao ngày tháng nghe mòn mỏi
Xa rồi trần gian vây quanh chân ta những bùn nhơ

Hồng trần còn nhiều gian dối
Ta không ham lợi danh cuồng si
Tìm về vùng trời quên lãng
Ta phiêu du rong chơi trong trời mây, ahha...

Nơi không gian, đôi ta chẳng phiền lo
Khi cuộc đời còn nhiều hận thù tranh đua công danh
Để những nỗi hận dâng bao thương đau chất cao
Lửa hận thù lòng người
Còn nhiều tâm tư gian ngoa dối trá
Sao ta không thương, gây oán thù chi???
Nếu một ngày thật gần
Cuộc đời nhân gian vui tươi thắm thiết
Chẳng còn muộn phiền lòng người đổi thay
Cánh chim Bàng lại về
Một thời khi xưa yêu thương sẽ mãi
Vui tươi khi nhân gian chẳng buồn lo
Chốn phiêu bồng

This entry was posted on 3/17/2008 01:03:00 CH and is filed under . You can follow any responses to this entry through the RSS 2.0 feed. You can leave a response, or trackback from your own site.

0 Lời bình: