Author: Lorian Mr
•3/02/2008 01:26:00 CH
Đôi khi con người đi lạc lối, cũng không phải là lạc, chính xác hơn là sương mù dày quá, chưa nhìn rõ hướng đi của mình, phải mò mẫm dò đường, chẳng thấy tương lai, chỉ biết rằng cứ đi tới trước - vậy nên dễ nản lòng. Động lực mới lấy được chút thì tắt ngúm ngay, lúc vơi lúc đầy.


Người nhắn tin bảo nghe lại bài hát ngày xưa nên nhớ tới tôi. Lúc xưa mình nhiệt tình lắm mà, bây giờ có thể vẫn còn, mình biết vậy. Dần dần nhìn rõ ra mâu thuẫn trong đầu mình. Sự việc diễn ra như vậy, theo hướng như vậy. Mình để cho nó chảy xuôi theo hướng bất lợi với mình hay là mình phải điều chỉnh nó theo hướng có lợi cho mình. Cái thuận với tự nhiên, cái thuận với lợi ích bản thân. Mỗi cái đều có cái lý của nó, chỉ vì mình hay lo tới người khác quá thôi.
ĐN 17-2-2008

This entry was posted on 3/02/2008 01:26:00 CH and is filed under . You can follow any responses to this entry through the RSS 2.0 feed. You can leave a response, or trackback from your own site.

0 Lời bình: