Author: Lorian Mr
•7/20/2008 11:36:00 CH
Trịnh Công Sơn 

Một đêm bước chân về gác nhỏ chợt nhớ đóa hoa Tường Vi bàn tay ngắt hoa từ phố nọ giờ đây đã quên vườn xưa

Một hôm bước qua thành phố lạ thành phố đã đi ngủ trưa 

Đời ta có khi là lá cỏ ngồi hát ca rất tự do 

 Nhiều khi bỗng như trẻ nhớ nhà từ những phố xưa tôi về 

 Ngày xuân bước chân người rất nhẹ mùa xuân đã qua bao giờ 

 Nhiều đêm thấy ta là thác đổ tỉnh ra có khi còn nghe 

 Một hôm bước chân về giữa chợ chợt thấy vui như trẻ thơ 

 Đời ta có khi là đóm lửa một hôm nhuốm trong vườn khuya vườn khuya đóa hoa nào mới nở đời tôi có ai vừa qua 

 Nhiều khi thấy trăm ngàn nấm mộ tôi nghĩ quanh đây hồ như 

 Đời ta hết mang điều mới lạ tôi đã sống rất ơ thờ 

 Lòng tôi có đôi lần khép cửa rồi bên vết thương tôi quì vì em đã mang lời khấn nhỏ bỏ tôi đứng bên đời kia 

 --------*****--------- 

 Bài hát này mình đã nghe từ lúc nào không biết, có lẽ cũng không hiểu lắm đâu, nhưng cảm giác nó hay. Hình như lần đầu là nghe Mỹ Tâm hát hay sao đó. Bỏ qua tất cả những cái trên, bài hát này gắn với một kỷ niệm của mình. Mình đã sử dụng 4 câu trong bài hát để viết tặng ở cánh thư ngày xưa. Đời ta có khi là đóm lửa một hôm nhuốm trong vườn khuya vườn khuya đóa hoa nào mới nở đời tôi có ai vừa qua Mình không có khả năng suy nghĩ cao siêu, trừu tượng lắm. Chỉ biết rằng đôi khi mình nghiệm ra được cái gì đó, ở một thời điểm nào đó. Cuộc đời mình là đóm lửa, có phải vậy không? Nó được đặt trong một khu vườn, nhưng phải là đêm khuya, để mới thấy hết ý nghĩa của đóm lửa, hết ý nghĩa của cuộc đời mình. Vậy ý nghĩa của nó - đốm lửa là gì? Ai trả lời được? Vườn khuya đóa hoa nào mới nở. Là một đoá hoa, biểu tượng của cái đẹp, trớ trêu thay hoa lại nở vào ban đêm, u tối, tĩnh mịch. Cuộc đời có rất nhiều vẻ đẹp tiềm ẩn, dễ gì con người thấy được. May thay, trong khu vườn tối nở một đoá hoa, có một đóm lửa, soi sáng đủ để nhìn thấy một vẻ đẹp, lung linh, huyền ảo. Phút huy hoàng của cuộc đời bắt đầu, tất cả vẻ đẹp được tôn vinh. Rồi sau đó, điều gì xảy ra, có gì đáng tiếc chứ. Nó đã ít nhiều làm đẹp cho đời, cả đoá hoa và đóm lửa. Đóm lửa có thể tàn, hoa có thể tàn, và cảnh đẹp có thể tan. Người có thể đi, ta có thể đi, nhưng những gì có với nhau, dù vui vẻ hay không, sẽ là kỷ niệm. Người bước qua rồi!

This entry was posted on 7/20/2008 11:36:00 CH and is filed under , . You can follow any responses to this entry through the RSS 2.0 feed. You can leave a response, or trackback from your own site.

7 Lời bình:

On lúc 19:37 23 tháng 7, 2008 , Nặc danh nói...

Một đêm bước chân về gác nhỏ
chợt nhớ đóa hoa Tường Vi
Bàn tay ngắt hoa từ phố nọ
Giờ đây đã quên vườn xưa

- Nhiều khi lủi thủi về nhà ta chợt nhớ đến những kỷ niệm (= đóa Tường vi), nhớ đến em (bàn tay ngắt hoa) … nhớ phố xưa nơi hẹn hò, mà giờ này em đã quên ta ("ta" chính là "vườn xưa", nơi vẫn còn nở đầy những đoá tường vi kỷ niệm).

Một hôm bước qua thành phố lạ
Thành phố đã đi ngủ trưa
Đời ta có khi tựa lá cỏ
Ngồi hát ca rất tự do

- Khi em ra đi rồi, ta cũng gặp được người con gái khác (= thành phố lạ), nhưng ta không mảy may xúc động gì (= thành phố đã đi ngủ trưa). Rồi thôi, thấy mình bình thường lại (= tựa lá cỏ), và lại vô tư lự trước cuộc đời (= ngồi hát ca rất tự do).

Nhiều khi bỗng như trẻ nhớ nhà
Từ những phố xưa tôi về
Ngày xuân bước chân người rất nhẹ
Mùa xuân đã qua bao giờ
Nhiều đêm thấy ta là thác đổ
Tỉnh ra có khi còn nghe

- Nhưng đâu vô tư lự mãi thế được, có lúc lại tìm về (= bỗng như trẻ nhớ nhà) lại kỷ niệm xưa (= những phố xưa tôi về). Nhớ lúc đó tình yêu rất tinh khôi (= ngày xuân) tình yêu của chúng ta rất nhẹ nhàng (= bước chân người rất nhẹ). Nhưng tình yêu đó đã qua rồi! (= mùa xuân đã qua bao giờ). Cho nên tối về gác nhỏ, trong ta, tâm tình chỉ có thể vỡ òa và tuôn trào (= ta là Thác đổ) mà thôi. Sớm mai tỉnh dậy mà ta vẫn còn chưa nguôi (= tỉnh ra có khi còn nghe).

2.


Một hôm bước chân về giữa chợ
Chợt thấy vui như trẻ thơ
Đời ta có khi là đốm lửa
Một hôm nhóm trong vườn khuya

- Nhưng rồi ngày lại ngày, ta trải qua cuộc sống với những người xung quanh (= về giữa chợ), cũng thấy vui, niềm vui dù nhỏ nhoi (như đốm lửa) nhưng làm sống lại tâm hồn héo hắt của ta (= vườn khuya).

Vườn khuya đóa hoa nào mới nở
Đời tôi có ai vừa qua

- Trong tôi (= vườn khuya) có sống dậy một tình yêu nào chăng (= đóa hoa nào mới nở). Nhưng dầu sao thì cuộc tình đó cũng chỉ là chóng vánh, không để lại dư âm (= có ai vừa qua).

Nhiều khi thấy trăm nghìn nấm mộ
Tôi nghĩ quanh đây hồ như
Đời ta hết mang điều mới lạ
Tôi đã sống rất ơ hờ

- Cho nên tôi lại chán nản, nhìn quanh cuộc đời không có gì là thú vị cả (= trăm nghìn nấm mộ, hết mang điều mới lạ) lại ơ hờ lãnh đạm với cuộc đời.

Lòng tôi có đôi lần khép cửa
Rồi bên vết thương tôi quì
Vì em đã mang lời khấn nhỏ
Bỏ tôi đứng bên đời kia

- Những lúc đó tôi khép mình (= khép cửa) lại, rồi gặm nhấm (= tôi quì) với cuộc tình đã mất (= vết thương). Vì em đã mang cuộc tình nhỏ bé của tôi (= lời khấn nhỏ) đi rồi, và để tôi lẻ loi với cuộc đời...

Đây là một bài hát về sự nuối tiếc sâu sắc với mối tình đầu của mình, đến nỗi trong giấc ngủ cũng vỡ oà thương nhớ, và được biểu hiện bằng cái tựa Đêm Thấy Ta Là Thác Đổ.

 
On lúc 21:33 23 tháng 7, 2008 , Nặc danh nói...

Cảm ơn NAD về nhật xét. Mình cũng ít lên mạng tìm mấy bài cảm nhận như vậy, chỉ biết mình nghĩ như thế nào thôi, cũng thiếu sót thật

 
On lúc 20:18 28 tháng 7, 2008 , Nặc danh nói...

Hiểu rõ quá có khi mất hay :D

 
On lúc 10:55 29 tháng 7, 2008 , Nặc danh nói...

Lorian cũng suy nghĩ như vậy. Khi đọc xong bài thuyết trình, thấy hay lắm, nhưng khi suy nghĩ lại có thể cũng chỉ là một cảm nhận của một người nghe nhạc thôi, đâu chắc cũng như cảm nhận của tác giả. Nhưng dù sao cũng đã có một cảm nhận hay, và có lý.

 
On lúc 10:43 9 tháng 2, 2009 , Nặc danh nói...

đây mới gọi là bài hát hay baby nhỉ

 
On lúc 15:04 9 tháng 2, 2009 , Nặc danh nói...

Ai đó? Không xưng tên mà còn gọi baby này nọ, tui 25 mùa tuyết rơi rồi đó nha.

 
On lúc 23:37 12 tháng 6, 2009 , Nặc danh nói...

bài viết nad rất hay bạn ơi.Tùy vao từng người từng hoàn cảnh ma ta có những cảm nhan khác nhau. Tui cũng tung khép mình và gặm nhấm bản thân mình nhưng tui bây giờ thì khác rồi. Nhưng đối với tui đó là kỉ niệm rất đẹp thời học sinh