Một người bạn thân không có, hay mình quá kén chọn, không biết và không thể trả lời, nhưng vẫn chưa thấy được người mình có thể chia sẻ mọi buồn vui. Nhớ làm sao cảm giác yên bình khi nằm xuống, ta biết rằng có bạn bè ở bên ta, ta có thể ngủ ngon mà không cảm thấy một sự bất trắc trở xung quanh.
Vào đây đi chơi nhiều hơn, sang hơn, nhưng sao chẳng thể bằng những ngày khó khăn mà vui vẻ của tụi mình. Những lần đi hát chung, chỉ khi hát với các bạn, dù hay dù dở, mình mới có cảm giác là mình thật sự hát với cả tấm lòng mình, còn lại mình thấy như bản thân đang che giấu, hay là không muốn thổ lộ một điều gì đó.
Thèm làm sao cảm giác được nằm bình yên bên bạn bè, trong giấc ngủ vẫn còn vang vọng giọng nói các bạn trong cả giấc mơ. Hay là nằm chung với bạn nhìn trăng giữa tiếng sóng vỗ miên man, ngày đó có còn không?
Một lần nghĩ miên man (24/6/2008)
•6/24/2008 12:54:00 SA
Đã chuẩn bị đi ngủ. Xong phần nhật ký, tiện tay lại mở cuốn album ra. Khung cảnh ngày xưa lại hiện ra, những kỷ niệm hiện lại qua từng trang, từng hình. Bạn bè, 2 từ đơn giản. Nhưng suốt 6 năm ở chốn phồn hoa, mình như có cảm giác lạc lõng giữa mọi người. Người ta như lướt qua cuộc đời nhau, hay chỉ mỗi mình cảm giác vậy.
This entry was posted on 6/24/2008 12:54:00 SA and is filed under
Bài viết
,
Tản mạn
. You can follow any responses to this entry through the RSS 2.0 feed. You can leave a response, or trackback from your own site.
0 Lời bình: