Vì sao? Bài viết đó không phải do chủ blog viết, chỉ việc sao chép và dán thôi, nhưng họ cũng không dành một chút thời gian để đọc bài đó ra sao. Hay là chỉ đọc qua chơi thôi, rồi đưa vào blog của mình cho nhiều về số lượng. Mình cảm tưởng như đa số người làm blog làm theo kiểu này.
Một bài viết chưa nói đến nội dung, mà hình thức thì rất tệ. Có rất nhiều lỗi chính tả trong câu, chưa kể đến những lỗi ngắt câu, ngắt dòng. Chưa đề cập đến người chủ thật sự của bài viết, chỉ tiếc là chủ nhân blog đó khi đọc xong không để ý đến một lỗi chính tả nào cả, hay là họ không quan tâm, hay họ nghĩ đơn giản đó chỉ là lỗi chính tả, mọi người dù đọc cũng hiểu nội dung là gì.
Riêng bản thân tôi, tôi rất khắt khe chuyện này. Vì khi đọc những kiểu chữ như "khắn khít", "nhìn nghiên", "bước ngoặc", thấy khó chịu lắm. Nếu chưa biết thì thôi, đã biết thì phải sửa đến nơi, một dạng người cầu toàn. Viết đúng tiếng Việt là một cách thể hiện mình trang trọng blog của mình (chưa nghĩ tới ý nghĩa lớn lao hơn là tôn trọng từ và ngữ của chữ viết quốc gia). Blog là nơi mà mình giới thiệu cho mọi người về mình, từ những quan điểm đến suy nghĩ, sở thích, tư duy, tính cách. Và mọi người sẽ nghĩ sao nếu vào thăm blog của mình tràn đầy những lỗi chính tả?
•8/21/2008 10:41:00 CH
Một lần tìm thông tin trên mạng về một vấn đề gì đó, quên rồi. Vào một trang blog, một bài viết sao chép từ một nguồn nào đó. Chẳng có gì cần nói về hình dạng blog, nội dung blog hay những cái gì khác, mà là sự cẩu thả của chủ blog.
This entry was posted on 8/21/2008 10:41:00 CH and is filed under
Bài viết
,
Tản mạn
. You can follow any responses to this entry through the RSS 2.0 feed. You can leave a response, or trackback from your own site.
1 Lời bình:
í điều này thì mình đồng ý với bạn. Mình cũng có quan điểm như bạn. Thật vui vì điều đó, tất nhiêu là có người đồng hội đồng thuyền rồi hi hi