Hàng ngày, online vào những diễn đàn, luôn bắt gặp những câu nói mà không thể không cười, và nghĩ rằng họ luôn có một đầu óc thật “khác người” mới có thể suy nghĩ ra được những câu nói như vậy. Từ bất cứ chủ đề gì, từ kinh điển cho đến tính thời sự, họ đều có thể nghĩ ra được những ý tưởng vượt qua suy nghĩ thông thường của mọi người. Mình thích được giao lưu với những con người như vậy. Đơn giản, mình cũng là một người “khùng”, mà hơi nặng nữa là khác.
Và trên thế giới của blog này, đôi khi gặp những blog chia sẻ những suy nghĩ thật của lòng, Việt cũng có, nước ngoài cũng có. Đa số những người đọc là không quen biết nhau trước, nên dễ dàng trải lòng mình ra cho mọi người biết. Có khi gặp những tư tưởng giống mình, lại vào góp ý; có lúc gặp những trắc trở mà mình đã trải qua, lại vào chia sẻ. Tất cả tạo thành một cộng đồng với nhiều sợi dây gắn bó, dù mỏng manh nhưng cũng khó đứt. Bắt gặp những blog mà biết được họ khá hài hước, nhưng lại có một cuộc sống nội tâm phức tạp và trắc trở, mới hiểu ra rằng giữa bề ngoài và bên trong cũng có một khoảng cách nhất định. Mỗi người đều có một ngõ hẻm của tâm hồn, khác hoàn toàn những gì biểu hiện ra bên ngoài.
Mà dù sao, bạn bè ở ngoài đời thực cũng quan trọng hơn một chút, dù đôi khi họ không hiểu mình lắm, nhưng được cái là khi buồn còn rủ nhau đi uống cà phê được.
•8/27/2008 10:13:00 CH
Trước hết, cần nói rằng ý nghĩa của từ “khùng” mình đề cập ở đây không mang nghĩa “phủ định” hay chê bai hay ác cảm, mà là ngược lại.
Tản mạn
|
This entry was posted on 8/27/2008 10:13:00 CH and is filed under
Tản mạn
. You can follow any responses to this entry through the RSS 2.0 feed. You can leave a response, or trackback from your own site.
5 Lời bình:
Thế... blog là gì? Biết blog có thể làm đc rất nhiều thứ nhưng... phải đi theo hướng nào mới làm cho người nghe hiểu thật rõ ràng từ... blog?
Tui nghĩ đơn giản là cứ đi theo những gì mình thích, và muốn chia sẻ cho mọi người (trước hết, blog là mang tính cá nhân rồi mà). Những ai cùng cảm nghĩ sẽ trở nên gần gũi nhau hơn, vậy thôi.
Thật sự thì blog đúng là nơi thể hiện mình nhưng sao cứ thấy thật quá nhiều blog... giống nhau. Nói ra, sợ đụng chạm thật đó! Nhưng chắc bác lorian hiểu Q đang nói gì!
Ừ, nhưng đó là sở thích của mỗi người, họ muốn thu thập những gì họ thích vào blog. Đối với những blog của nước ngoài, mình thấy ít đụng hàng vì đa số họ viết nhật ký trên đó, những gì họ trải qua, vui chơi...
Mình cố gắng tạo blog theo phong cách của mình, càng riêng càng tốt. Vì nếu tương tự nhau, mình sẽ bị hoà tan vào thế giới blog thôi.
Ôi cuộc đời... :|