Sở dĩ mình nói khác người, vì mọi người (mình quen biết) hay chê bài hát này, bài hát nọ, nhưng khi nó được trình bày bởi một ca sĩ có tiếng thì lại chú ý, lạ đời. (Hy vọng có người cũng khác người như mình). Một bài hát hay tự thân nó đã toát lên được vẻ đẹp của nó. Với mình, nhạc gồm 2 phần nhạc & lời, nhưng lời quan trọng hơn. Có thể nhạc mang tính quốc tế hơn, nhưng một bài hát có thể hát mà không cần nhạc, và ai hát cũng được, không cần biết nhạc gồm nốt gì, hợp âm gì.
Lúc trước, mình chỉ chú ý tới một dòng nhạc vì nghĩ chỉ có nó hay thôi. Nhưng dần về sau, mình nhận ra mỗi dòng nhạc đều có những bài hát xuất sắc. Nên mình giờ có thể thích từ bài hát thiếu nhi đến những bài hát dành cho người già, từ những người trẻ tuổi đến những người có tâm hồn khá sâu sắc mới cảm nhận được. Tùm lum cả, nhưng mình thích, giờ đầu óc thoáng rồi, bài nào hợp với lý tưởng thẩm mỹ của mình thì mình thích, chẳng quan tâm ai nói gì.
Quay lại vấn đề đầu. Thật ra, cũng có những bài hát mà mình chưa thích, có lúc không thích nữa kìa. Sau này mới thấy thích, như những bài không tên của Vũ Thành An, lúc nhỏ có hiểu gì đâu mà thích. Bây giờ, có lẽ “nội công” đã đủ để cảm nhận được nên thấy hay. Mà rồi có lúc tự hỏi, phải chăng những người xung quanh mình chưa đủ sâu sắc để cảm nhận bài hát đó hay, rồi tự đáp án là đúng để tự tin là mình hay, mình giỏi, há há. Nhưng có thể cuộc sống của họ bận rộn, hay vui vẻ, hay có những sở thích khác, nên ít để ý tới những bài hát buồn. Chắc đợi một khi thất tình rồi cảm nhận nó cũng chưa muộn.
Giờ mình chuyển sang nghe bài hát Anh, và cũng chú tâm đến lời. Nó cũng sâu sắc không kém lời Việt, nhưng nó mang tính mạnh mẽ và bạo dạn hơn, cởi mở hơn, vì cách sống của họ.
•10/03/2008 12:10:00 SA
Mình thích nhạc, yêu nhạc (không khác mọi người là mấy nhỉ), nhưng có cái mà mình khác những người xung quanh mình. Với bài hát mình thích, thì mình thích ngay từ khi nghe nó lần đầu, không cần đợi nghe vài lần, hay có người nói mình mới chú ý.
This entry was posted on 10/03/2008 12:10:00 SA and is filed under
Bài viết
,
Tản mạn
. You can follow any responses to this entry through the RSS 2.0 feed. You can leave a response, or trackback from your own site.
1 Lời bình:
Thời gian nghe nhạc tốt nhất là vào ban đêm. Khi chỉ còn tiếng động của chính bản thân. Và âm nhạc thì như chảy từng từ vào trong não, cảm nhận lúc này là hay nhất.
Có nhiều, thức khuya mệt nhoài người.