Author: Lorian Mr
•1/14/2009 01:30:00 SA
Bạn Trang ghé thăm blog, hay thắc mắc mình viết về thơ mà không đưa thơ lên. Hôm nay lấy 1 bài cũ đưa lên vậy. Bạn Trang vào đọc nhé.
Bài số 286 – Đong đưa

Xích đu – đong đưa
Người nghiêng ngã
Ly nước cầm trên tay
Sóng sánh chao đảo theo
Em buông tay
Ly nước xa gần
Nhưng không còn sóng sánh
Không còn chao đảo
Lặng yên
Đôi khi cần thiết...

Mình giới thiệu hoàn cảnh sáng tác của nó luôn:
Mình với thằng bạn thân. 1 đêm sau khi đi chơi với bạn về, giải tán xong 2 đứa vào quán cà phê ngồi. Nói chuyện tình cảm, mỗi đứa nói về chuyện của mình ra sao. Mà chuyện kỷ niệm buồn nhiều hơn vui.

2 đứa ngồi uống cà phê trên 1 cái xích đu. Trong khi kể chuyện, bạn mình cầm ly nước trên tay, nên nước sóng sánh mỗi lần xích đu đẩy tới lui.

Và ngay trong giây phút đó, bất chợt mình nghiệm ra 1 mối liên tưởng. Tối đó, mình viết nên bài thơ này… về một chuyện tình còn trăn trở.

Author: Lorian Mr
•1/14/2009 01:15:00 SA
Bài viết cuối cùng ở Sài Gòn. Mai lên đường về nhà. Hehe.

Sáng phải dậy sớm để lo mọi thủ tục trước khi đi về, cho phòng tươm tất xíu.

Bà chị mình nhắn tin hỏi khi nào về, trùng hợp ghê! Còn hỏi có đem bạn gái về ra mắt không? Chảnh dã man, ỷ có người yêu rồi nói mình. 25 tuổi mà chưa có người yêu giờ đâu hiếm đâu, thấy nhiều là đằng khác.

Chạy xuống Viện rủ mấy anh uống cà phê trước khi về. Đợi sư phụ lên chào về, ổng la la la la, bảo sao về sớm, mô hình ai lo. Thôi ham về lắm rồi, để cho nó sống chết sao kệ, ra tết vào nuôi lại. Ổng cũng đồng ý thôi, cho ít tiền về xài tết, không quên dặn là ra tết vào sớm, ở quê chơi vài ngày là ngán rồi, vào làm tiếp. Cả năm mới về mà chán gì không biết!

Chạy về đi thi, bà con lên cũng khá đông đủ. Sắp hàng đợi tới lượt thi, vấn đáp mà, nhưng mình thấy thanh thản lắm, thi như đi chơi, vì học không vào nữa, có trong đầu cái gì thì thi cái đó.

Xong lại tất bật đi tìm mua điện thoại cho thằng Ríp, không kịp ăn uống chia tay chân gì cả.

Tối về mới bắt đầu gom đồ đạc lại.
Tính thức tới sáng luôn, để lên xe ngủ thẳng cẳng luôn.

À chưa gặp thầy Thanh uống cà phê, bàn chuyện thơ thẩn, đành để ra tết vậy.

Tết này coi bộ có nhiều chuyện phải làm đây. Trước tiên là đọc lại đống nhật ký mình viết, xem thử vài năm qua mình đã được gì, mất gì. Còn một đống phía sau nữa, tự dưng quên hết rồi, bổ sung sau.

Author: Lorian Mr
•1/12/2009 01:13:00 SA
Trời bỗng dưng trở lạnh ghê luôn, từ sáng tới khuya. Mà lạnh về để có cảm giác xuân chứ, cũng sắp tết rồi. Ba gọi bảo có áo ấm mặc không, chứ ngoài quê lạnh lắm.

Trời lạnh cũng có cái hay của nó, nếu được thì cứ nằm trong chăn mà ngủ cho sướng. Tiếc là không được vậy.

Trời lạnh làm lòng người cũng bớt suy nghĩ nhiều đi, chỉ cảm thấy lòng mình nhẹ nhàng, thanh thản hơn… chút xíu

Trời lạnh làm đầu óc sảng khoái, có nhiều ý tưởng để viết bài, nhưng lại chẳng biết bắt đầu từ đâu. Dang dở!

Trời lạnh làm mình bắt đầu nôn nao về quê, về nhà, về lại những nơi rất quen.

Trời lạnh để bạn bè nhớ tới mình, đứa nhắn tin, thằng gọi điện hỏi khi nào về. Lâu lắm rồi mới nghe được giọng nói của bạn, khò khè vì đang bị bệnh. Vài ngày nữa thôi…

Hết tản mạn, về lại mặt đất: phải qua 1 môn thi, và 1 chặng đường 1200 km trên chuyến xe Sài Gòn – Đà Nẵng, chịu đựng những cơn dồng xóc vì phải ngồi ở hàng ghế sau cùng. Hức hức.

Author: Lorian Mr
•1/10/2009 11:43:00 CH
Một số con vật bị bệnh bạch tạng, cả người trắng cả. Không biết nó có bị gì không, nhưng trông thấy lạ lạ cũng đẹp.



Một con sóc bạch tạng quý hiếm, tên là Snowy, đang giữ hạt dẻ trong một khu vườn ở Anh.

Author: Lorian Mr
•1/09/2009 12:43:00 SA
Thi xong một môn nữa, nhưng cảm giác như là đã thi xong hết rồi á. Lâu lắm rồi mới đụng lại môn thi học bài, trước giờ toàn thi đề mở, lại chỉ có 1 ngày để học hết 1 đống dữ liệu. Còn nhớ trong đầu chút chút là còn may rồi. Biết là vào thi sẽ quên đi vài thứ, nhưng mà tức. Đã nhớ là nó nằm ở đó, dòng đó, nhưng mà lại không nhớ, thế mới đau.

Chỉ mới 25 tuổi thôi chứ bao nhiêu đâu, vậy mà cảm giác như mình không học nổi nữa rồi. Đầu óc tệ kinh khủng, đến mấy bài hát mà đôi khi còn quên lời nữa. Giống như có vài notron đi nghỉ mát rồi vậy. Chắc tại lười suy nghĩ quá.

Chỉ còn 2 môn thi nữa thôi, là được về quê rồi. Mới có tin bảo vệ đề cương sau tết, tuy vui đó nhưng không biết về quê có đụng gì tới nó không nữa. Dù sao thì về tết sớm hơn được 1 ngày, yeh. Và vụ ăn nhậu tất niên của lớp cũng thoải mái hơn do không phải lo lửa cháy ở sau lưng.

Mà bài viết cổ động tinh thần ăn chơi của lớp mình viết đúng khùng luôn, đôi khi cũng bất ngờ về mức độ tửng của mình.

Author: Lorian Mr
•1/06/2009 11:12:00 CH
Xem cái này giống thời sinh viên của mình ghê đi (mà thời cao học thấy cũng vậy à). Khởi đầu là sự quyết tâm cao, kết thúc là...
Cái này lụm ở blog của nhỏ bạn

Bắt đầu học kỳ mới


Author: Lorian Mr
•1/05/2009 11:06:00 CH
Hai anh em nhà khoa học người Mỹ là Riggs Eckellberry và Nicholas Eckellberry (đồng sáng lập Công ty OriginOil tại Los Angeles) vừa mới công bố cách nuôi cấy tảo để chuyển thành nguồn năng lượng sạch với chi phí thấp.

Trong vài năm tới OriginOil sẽ tung ra thị trường loại dầu sinh học chiết xuất từ tảo, có thể thay thế dầu mỏ trong nhiều trường hợp. Cỗ máy sản xuất dầu sinh học có tên gọi Helix BioReactor gồm một ống thông hơi ở giữa có kích thước tùy thuộc vào dung tích của bể chứa. Phần lõi này sẽ quay theo chiều kim đồng hồ và sử dụng ánh sáng năng lượng thấp để kích thích sự sinh trưởng của tảo bám xung quanh. Sau đó dầu được chiết xuất từ các tế bào của loài sinh vật này mà không cần có hóa chất trung gian.

Tạ Xuân Quan
ThanhnienOnline

Author: Lorian Mr
•1/05/2009 01:59:00 SA
Hành trình là 4h30 chiều ngày hôm qua, lấy đồ ra ủi, xong… cất vào balô, thêm đôi giày nữa là xong. 5k10, chạy tới điệu thằng N. đi luôn, rồi qua kéo thằng Ph. nữa. 3 thằng trực chỉ Củ Chi mà chạy, xa gì đâu, nhưng cũng nhờ quá trình tập luyện Q5 - Thủ Đức hàng tuần nên không sao.

6h30 tới nhà Ng., chú rễ ra tiếp đón với cái áo thun và quần lửng, sốc chưa. Tối nay chỉ là ăn nhậu chơi thôi, mai mới làm tiệc. Gặp lại Th., trông vẫn đen như xưa, vừa rồi đám cưới nó không đi được. Rồi gặp lại Th. lớp CNTT nữa, giờ mập kinh luôn.

2 thằng kia đói quá trời quá đất, nhưng chưa dọn ăn. Thằng N. nảy ra ý định đánh bài, xúm lại chơi, mình ngồi coi. Khởi đầu là 1000, và ván cuối cùng là 30.000, cỡ nào thằng Th. cũng gom hết cả, nó hên quá mà.

Ở đây cũng là 1 huyện của thành phố mà giống thôn quê ghê. Đám cưới có cả dàn nhạc, ai thích hát bài gì cứ lên mà hát, không sợ hàng xóm nói năng gì, thấy cũng hay. (Mà đúng là quê chứ gì, nhớ cách đây mấy năm còn về nhà nó đi ra ruộng bắt ốc mà)

Đến giờ rảnh rỗi, ra ghế đá, thêm ấm trà nữa, trái cây, đàm đạo. 2 thằng quỷ kia đòi uống rượu, làm luôn. Vừa uống vừa kể chuyện ngày xưa, mà cũng không xa mấy, chỉ 6 năm trở lại mà biết bao nhiêu chuyện. Lôi ra ôn lại hết. Anh em giờ cũng mỗi người ở một nơi rồi. May ra còn vài đứa ở thành phố, gặp được nhau.

Lâu lắm rồi mình mới thấy vui như đêm này, không rạo rực mà lòng cứ vui nhẹ nhàng. Phòng trọ 6 đứa, nó đi lên xe bông đầu tiên, chẳng ai nghĩ như vậy cả, bất ngờ hết. Thằng Ng. hiền nhất phòng, anh em sợ nó sẽ bị vợ ăn hiếp nữa là. Nhớ lúc xưa nó thất tình, mặt mày cứ buồn xo (giống mình ghê). Giờ thật sự vui khi bạn được hạnh phúc. Nên dù không uống rượu được nhiều, mình cũng cùng uống rượu với 3 thằng kia mừng cho nó. Lần uống rượu duy nhất mình thấy ý nghĩa của nó.

Xong, tưng tưng, 5 thằng hứng chí ra xin hát bài “5 anh em trên 1 chiếc xe tăng”, hát xong em thằng Ng. chạy ra nói hát lớn quá, sợ hàng xóm chạy qua la, tưng tưng biết gì lớn nhỏ chứ. Cũng may mọi chuyện êm xuôi. Vào uống tiếp, cho đến khi mình cảm giác được rượu đã thấm cả người mình rồi, ngồi nữa là tiêu, kết thúc và đi ngủ. Nếu uống trà không thì ngồi tới sáng được rồi, mới có 1h30.

Rồi hôm sau, tiệc xong, mỗi người lại đi về một phương. Biết khi nào gặp lại, năm sau mình về quê rồi, còn xa xôi hơn nữa.

Chúc vợ chồng mày chung sống hạnh phúc, Ng. “bà bầu”!

Author: Lorian Mr
•1/03/2009 03:49:00 CH
Những hình ảnh này thật khó tưởng tượng nổi. Mình thấy dễ gì xây được những thứ như vậy, như trong lúc dựng lên, xui sao hắt xì 1 cái là coi như mọi thứ về lại con số 0 tròn trĩnh ngay.


Author: Lorian Mr
•1/02/2009 12:57:00 SA
Năm mới bắt đầu, 2009.
Nhìn nhanh qua một chút, một năm trôi qua khá nhanh, với không nhiều những sự kiện, biến cố nổi bật. Mình vẫn như xưa, với tính cách như xưa, với những khuyết điểm như xưa, chưa sửa được.

Tháng 1:

Bắt đầu những ngày thi, ào ào, ầm ầm. Cả 3 học kỳ, chỉ tạm hài lòng học kỳ 2, 2 cái còn lại là một sự thất vọng của bản thân. Và tiếp theo là bảo vệ đề cương tốt nghiệp. Mọi chuyện với mình trong năm tuổi này có vẻ không suôn sẻ lắm, nhưng hy vọng sẽ tốt đẹp.

Khác với những năm trước, tháng 1 là tháng tết. năm nay tết sớm, có nghĩa là mình về nhà sớm hơn dự định, gặp lại bạn bè sớm hơn. Để có thể sắp xếp lại mọi thứ đang hỗn độn ở quê nhà. Cũng là lúc mình nhìn kỹ lại những sự kiện xảy ra trong 1 năm qua.