Author: Lorian Mr
•9/07/2008 02:00:00 SA
Những bài thơ, bạn tặng cho tôi, trong những cánh thư giấy học trò vào lúc tôi xa nhà, xa quê, thiếu thốn tình cảm. Tôi đã kết tất cả lại và làm thành một tập thơ, gồm 17 bài, đặt tên là “Nguyễn Ngọc Ánh thi tập”, xuất bản vào tháng 5-2004. Chỉ có 2 bản, một tặng lại bạn và một giữ gìn. Quý lắm, vì biết được rằng giờ chỉ còn mình giữ được thôi.

Còn những bài thơ sau, có khi trong tin nhắn, có lúc trong thư, có khi chỉ trong một tờ giấy con con lấy ở đâu và ghi vào... sẽ có được tập 2 không???

Bài 1
Em về đi qua con phố này
Gió thổi
Mây trôi
Lá vàng rơi
Thoang thoảng mùi hoa sữa
Mây đen ập đến
Cơn mưa bất chợt
Em ướt
Lạnh
Run lên cầm cập
Nhưng tôi vẫn đứng lặng yên
Sợ em biết
Sợ em giận
Đó là nỗi buồn của mối tình câm?

Bài 2
Hãy là cánh chim bay
Mãi không biết buồn
Hãy là vì sao sáng
Dẫn lối cho ta đi


Bài 3
Sao lúc nào tôi cũng thấy cô đơn và lạnh lẽo
Không một chốn cho ta được bình yên
Cho một lần dựa dẫm vào hạnh phúc
Để cho ta bớt cảnh cô đơn

Bài 4
Do tính tôi hay nhìn mơ mộng
Khi bừng tỉnh: thấy mình trắng tay
Bạn bè tôi ai cũng phong độ
Chỉ riêng tôi tả tơi cuộc đời

Hỡi người bạn nơi phương xa ấy
Có biết chăng tôi đang nhớ bạn
Chờ bạn về nhưng chẳng thấy đâu
Biết hay chăng ngày đêm mong nhớ
Và tự hỏi: “Bạn có về nơi đây?”

Bài 5
Xin gió hãy về qua chốn này
Để cho tôi gửi bao giọt buồn
Xin gió hãy vè qua chốn này
Để cho tôi nhắn bao lời nhớ bạn

Bài 6
Bù nhìn đứng ngồi lặng thinh
Vì thương nhớ bạn nên buồn mà trông hoài
Qua trăm năm mới biết được rằng
Hoá ra mình đứng đuổi gà vậy thôi

Bài 7
Rồi ngày đó gió sẽ thổi
Mang người ấy mãi về bên đời tôi
Ánh sáng ấy thêm chói lọi
Vì đó là ánh sáng của tình thân

Bài 8
Tìm người mãi dù người đã đi
Nhưng tôi biết người sẽ quay về
Vì nơi đây không đâu có được
Một tình bạn chung thuỷ không phai

Bài 9
Thương một người mới hiểu một người
Nhớ một người mới biết trống vắng
Ai mới nói sẽ không đau khổ
Khi bạn tôi đã bước ra đi

Bài 10
Pha chút hồng, chút tím, chút xanh
Cho thêm chút trắng, đỏ, cam, vàng
Ai cũng nói tình bạn là thế đó
Một sắc màu không dễ mà pha

Bài 11
Là mây thì trôi mãi bốn phương
Chắc nhìn thấy mọi điều đau khổ
Rồi có lúc thầm thì ngồi khóc
Để tạo nên những hạt mưa rơi

Bài 12
Gió đã bay khắp chốn phương này
Mây được trôi quanh thế gian này
Vậy vài lời cho tôi xin hỏi
Có gì đau đớn hơn đơn phương?

Bài 13
Ai chẳng biết dám làm dám chịu
Khi đã nói một lời chia tay
Nhưng xin đừng trách cứ bạn nhé
Vì bạn là chân tay của tôi

Bài 14
Làm sao để hiểu được nàng
Ông trời ơi! Sao chẳng hiểu gì hết
Ngày hôm nay là sinh nhật
Gởi gì đây, để tỏ được lòng tôi
Còn gì nói khi đã mất
Ân cần đó giờ tan biến luôn rồi
Nay chỉ còn bơ vơ đứng...!
! Vậy thì thôi đành lòng yêu đơn phương

Bài 15
Ai vẫn nói tình bạn cao quý
Tôi xin sửa đó là hoa sen
Một lần ngửi một lần nhớ mãi
Vì hoa kia có tàn bao giờ

Bài 16
Chút bằng lăng màu tím gợi nhớ
Vài dòng đỏ như phượng vĩ kia
Vài chấm trắng trên sân trường cũ
Thế mới biết học trò như sao?

Bài 17
Một chữ R có rồi chữ H
Một chữ P lại thêm H rồi
Một chữ A và chữ H
Một chữ L có thêm chữ H

This entry was posted on 9/07/2008 02:00:00 SA and is filed under . You can follow any responses to this entry through the RSS 2.0 feed. You can leave a response, or trackback from your own site.

1 Lời bình:

On lúc 23:57 12 tháng 9, 2008 , Nặc danh nói...

Mình đã cố gắng để làm thành một tập thơ tặng lại cho bạn. Từ việc chọn kiểu chữ, dùng font thư pháp, cách trình bày. Viết lời mở đầu, lời kết, quan trọng nhất là lời cảm nhận với từng bài thơ. Cuối cùng cũng thành công.
Rồi sau đó, mình đưa cho Vy coi trước, sau đó khi về Đà Nẵng mới tặng cho bạn. Còn nhớ, đó là một đêm hè, mình và bạn xuống biển chơi, chỉ 2 thằng, nằm trên ghế ngắm trăng (cũng lãng mạn nhỉ?) cát dưới chân mát rượi, sóng vỗ rì rào đều đều. Tâm sự chuyện gì, giờ cũng khó nhớ ra.
Giờ có về cũng làm biếng xuống biển, không phải là không thích, nhưng mà đi với ai giờ đây?