•7/04/2013 03:12:00 CH
Không phải ước mơ thì đừng rơi nước mắt
không phải 1 ngày dài thì cũng đừng bắt mình khó nhọc
không phải niềm vui thì đừng tỏ ra hạnh phúc
không phải nỗi buồn thì cũng đừng dang tay chào vực thẳm.
Có thể người 1 nơi nào đó vẫn giữ giùm ta phần kí ức
như hoa cúc nở suốt ngàn đêm trắng
dù mùi hương tan mất
nhưng nụ hoa vẫn sống…
Như chưa bắt đầu yêu
ngày ta nhìn thấy nắng
hân hoan sưởi ấm mình theo làn gió về từ mùa Đông rét mướt
thế giới là 1 viên ngọc châu.
Như chưa bắt đầu yêu
ngày ta nhìn thấy tuyết
cứ muốn con đường dài ra mà không mong ai đưa tiễn
để biết thương mình và bàn tay…
(Nhưng rồi)
Có 1 quãng đời thức dậy trong ta sáng nay
có 1 quãng đời trưa nay bỗng biến mất
có 1 quãng đời chiều nay khiến ta buồn muốn khóc
có 1 quãng đời đêm nay như 1 người bạn
gọi ta về sẻ chia!
Như chưa bắt đầu quên
nhìn 1 chiếc lá cũng nghĩ về bóng mát ngày xưa
nhìn 1 hạt mưa cũng nhớ về nụ hôn ấm cúng
nhìn những tình nhân và thấy mình đơn độc
nhìn lại mình và-thấy-mình-đang-sống…
Nhưng đã bắt đầu quên
kí ức cùng lắm chỉ là 1 ngọn nến nếu ta muốn thổi tắt
mưa mặc mưa, bóng mát kệ bóng mát
tình nhân mặc tình nhân, còn mình (ít ra 1 lần) đã muốn chết
đã quá tử tế rồi còn gì…
Nắng của ngày mai vẫn nắng lên đi
Còn tuyết rơi, biết đâu đấy…
Như chưa bắt đầu yêu ta sẽ yêu lại
Như chưa bắt đầu ta cần bắt đầu lại…
không phải 1 ngày dài thì cũng đừng bắt mình khó nhọc
không phải niềm vui thì đừng tỏ ra hạnh phúc
không phải nỗi buồn thì cũng đừng dang tay chào vực thẳm.
Có thể người 1 nơi nào đó vẫn giữ giùm ta phần kí ức
như hoa cúc nở suốt ngàn đêm trắng
dù mùi hương tan mất
nhưng nụ hoa vẫn sống…
Như chưa bắt đầu yêu
ngày ta nhìn thấy nắng
hân hoan sưởi ấm mình theo làn gió về từ mùa Đông rét mướt
thế giới là 1 viên ngọc châu.
Như chưa bắt đầu yêu
ngày ta nhìn thấy tuyết
cứ muốn con đường dài ra mà không mong ai đưa tiễn
để biết thương mình và bàn tay…
(Nhưng rồi)
Có 1 quãng đời thức dậy trong ta sáng nay
có 1 quãng đời trưa nay bỗng biến mất
có 1 quãng đời chiều nay khiến ta buồn muốn khóc
có 1 quãng đời đêm nay như 1 người bạn
gọi ta về sẻ chia!
Như chưa bắt đầu quên
nhìn 1 chiếc lá cũng nghĩ về bóng mát ngày xưa
nhìn 1 hạt mưa cũng nhớ về nụ hôn ấm cúng
nhìn những tình nhân và thấy mình đơn độc
nhìn lại mình và-thấy-mình-đang-sống…
Nhưng đã bắt đầu quên
kí ức cùng lắm chỉ là 1 ngọn nến nếu ta muốn thổi tắt
mưa mặc mưa, bóng mát kệ bóng mát
tình nhân mặc tình nhân, còn mình (ít ra 1 lần) đã muốn chết
đã quá tử tế rồi còn gì…
Nắng của ngày mai vẫn nắng lên đi
Còn tuyết rơi, biết đâu đấy…
Như chưa bắt đầu yêu ta sẽ yêu lại
Như chưa bắt đầu ta cần bắt đầu lại…
Thơ
|
0 Lời bình: