Mình không mong nó đến vì chưa làm được gì cả khi mà thời hạn nộp luận văn cứ gần dần.
Stress nhẹ dai dẳng, âm ỉ. Mà nói khắt khe chút thì do mình làm biếng thôi. Bỗng dưng mình muốn về quê nghỉ ngơi một chút. Nhưng không biết, khi về rồi, có nghỉ ngơi được không? Hay cứ như những lần vác ba lô về trước đây.
Mới đầu bài viết mà đã bi quan vậy rồi.
Tháng 8 không có những ngày kỷ niệm đặc biệt nào đối với mình, cho tới bây giờ.
Dạo này mình hay đọc những bài viết về xã hội, bắt đầu có quan tâm nhiều hơn đến những vấn đề xảy ra xung quanh mình. Có những điều không biết, thì cố gắng tìm hiểu sâu hơn. Một cách tiếp cận tốt để trở nên hoàn thiện mình tốt hơn.
Đọc bài cũng có cái khó của nó, đó là không nên đọc nhiều bài viết bi quan quá, mà nên xen kẽ để thấy được sự quân bình, nếu không thì dễ bị trầm cảm lắm lắm. Đọc để hiểu thêm về lòng người, về cách sống của mỗi người ở đời, về giá trị của mỗi con người, về những mặt nạ đời, mặt nạ người… Ôi sao dạo này mình hay suy nghĩ về mấy cái này vậy ta.
Vì thế, chợt nhớ tới câu nói của Charles Spencer Chaplin, hay Charlie Chaplin: nhìn xa xa cuộc đời là hài kịch, nhìn thật gần cuộc đời là bi kịch (Life is a tragedy when seen in close-up, but a comedy in long-shot.), quả không sai chút nào.
Tháng 8 có những ngày sinh nhật của vài người khá “đặc biệt”: ba mình nè, V lớp đại học, K S. 12/3, Q. 8/5, H xóm trọ, bé U. em nhỏ Tắc Kè.
0 Lời bình: