•5/09/2009 10:34:00 CH
Em không còn trách cơn mưa vô cảm
Những con đường run lạnh rẽ qua nhau
Người bán hàng rong nép mình góc phố
Mùi hương quê thoảng chút ấm về đâu...
Em không còn trách tôi lỡ hẹn
Đã từ lâu thành phố quá đông người
Mưa chỉ ướt những phôi pha lang bạt
Em chọn rồi, một góc ấm không tôi
Em đâu đó trong những tòa cao ốc
Như ngàn sao lấp lánh sáng lưng trời
Mưa có thể ướt cả ngàn trái đất
Chỉ mình em son phấn không trôi…
Thơ Nguyễn Anh
ThanhnienOnline
Thơ
|
0 Lời bình: