Author: Lorian Mr
•5/15/2025 11:09:00 CH
Mấy nay đầu óc lại vẩn vơ suy nghĩ về tương lai khi đối chiếu với những người mình quen biết; ai cũng đều có con đường đi phía trước, và đều có động lực để tiến lên.
Ngẫm lại ở tuổi 40, lưng chừng tiến - lui. Thiếu thời gian ngồi ngẫm nghĩ.
Bài viết sưu tầm của Trang NGHỆ.

hiểu mình là một việc khó, nếu không muốn nói là việc khó nhất trên đời.
vì nó quá khó nên chúng ta hay chọn đường dễ hơn… lâu ngày nó thành nếp, thành thói quen, thế hệ này qua thế hệ khác, ăn sâu vào tiềm thức.
mặt người ta dính lọ nghẹ, mình nhìn cái mình thấy ngay…
chứ mặt mình dính thì rất khó thấy… trừ khi mình tự nhìn vào gương để nhìn lại chính mình mà thôi.
thấy và bắt lỗi người khác rất dễ,
chứ tự thấy và tự bắt lỗi của chính mình rất khó !
cho là, đã thấy được cái dở, cái lỗi, cái si mê của mình đi, thì đã có đủ quyết tâm để đi tìm giải pháp hay không?
rồi khi đã có giải pháp rồi, thì có đủ quyết tâm để sửa mình hay không?
… rồi mình có chấp nhận hy sinh rất nhiều cái tiện nghị, thoải mái, lợi ích ngay hiện tại để nâng cấp mình lên hay không?
—-> đa phần là không.
Có những giai đoạn vàng, não anh em còn học được, còn sai được, còn sửa được, còn đánh đổi được.. thì anh em phải tận dụng tối đa để sửa mình liên tục.
chứ đợi sau 40 tuổi, mà anh em chưa có một cái nghề gì cụ thể trong tay thì sẽ rất khó cạnh tranh và tồn tại trong 20-30 năm tiếp theo (nếu giả sử sống đến khúc đó). Và 20-30 năm đó, có rất rất ít trường hợp có thể xoay đổi được tình thế…!
nói rõ khúc này, nếu giai đoạn 20-40t không xây dựng nền móng, mindset, skillset cứng, phù hợp với thời cuộc, thì sau 40, cơ hội để anh em vươn lên sẽ khó gấp 4-5 lần so với thời 20-40 !
anh em đọc hiểu khúc này thì tại sao khúc trước không cố gắng?
… là vì anh em ngay khúc đó thấy mình cũng ổn ổn rồi.
cái cảm giác “ổn ổn” đó trên hệ quy chiếu của anh em… lại không khớp với cái ổn ổn chung của cuộc chơi chung.
nên đến giai đoạn, không khớp lệnh thì anh em bắt đầu bất ổn !
tuổi càng lớn, cuộc chơi càng khắc nghiệt với anh em… nghề không có, sức khoẻ thì giảm, mắt mờ, tay run, khó ngủ, đầu khó tập trung… rất nhiều cái thoái trào về thể lực, tinh lực, và trí lực sẽ ập xuống đầu anh em cùng một lúc.
trí lực chỉ tăng thêm sau 40t… khi anh em đã xây cái móng chắc rồi, rồi từ đó xây thêm tầng cao lên thôi… nên anh em nào đọc tôi, đang khúc 30-35t thì nên bật chế độ báo động là vừa. Vì còn 5-10 năm vàng bạc thôi!
tôi không hù anh em, cứ mở thử con A.i bất kỳ lên mà hỏi… sau 40t, sống ở đâu, nếu gia tài bố mẹ không để lại, không nghề thì cuộc đời anh em sẽ trôi thế nào trong 20-30 năm tới !!
mà… nguyên nhân số 1 anh em cứ loay hoay hoài là do anh em chưa hiểu mình thôi !

1. Hiểu mình muốn gì, muốn làm gì, và sống ra sao, là câu hỏi đầu tiên. (what do you want)
2. Câu thứ 2 là mình muốn đến cỡ nào. (how bad you want it)
3. Câu cuối, là mình chấp nhận khổ cực đến tầm nào để đạt được mục tiêu đó. (how suffering/pain you could handle to get the goal)
đa phần, rớt ngay câu số 1,
vì không biết mình muốn gì,

Nhiều lúc anh em lăn lộn gần nửa đời người mới trả lời được câu hỏi đó… hoặc không bao giờ luôn.
nhưng cái cốt lõi đầu tiên là, anh em phải hỏi bản thân đã, phải tự hỏi, phải tự trăn trở thì nó mới sáng hơn mỗi ngày!
Tôi không biết anh em muốn gì, chưa biết cái muốn đó là thiện hay bất thiện, nhưng nếu cái muốn đó phải đủ lớn và rõ ràng thì anh em sẽ tự động thay đổi và chấp nhận mọi giá để đi đến đó !
phải trả lời rất rành mạch được 3 câu hỏi trên, thì tự động anh em quý thời gian sống lắm, vì sự thật, chúng ta không có nhiều thời gian như chúng ta nghĩ đâu.
hiểu mình siêu khó,
và hiểu mình có nhiều cấp độ,
càng hiểu mình sâu đến đâu thì cái tương quan giữa mình và cuộc đời sẽ rõ lên đến đấy!

Author: Lorian Mr
•4/23/2025 10:38:00 CH
Bài viết của một người nổi tiếng trên mạng, thấy đúng nên chép về để còn nhớ và làm theo.

Nay tôi sẽ nói cho các bạn 1 điều có thể giúp giảm hơn 50% chi phí chữa bệnh trong đời, 1 điều hiếm có Bác Sĩ nào nói cho các bạn nghe...

Trong cuộc sống, chúng ta rất thường gặp các vấn đề sức khỏe như đau đầu, đau lưng, cảm cúm, đau răng, đau dạ dày..., rồi chúng ta tìm thuốc để uống, tìm đến Bác Sĩ để chữa trị, nhưng đa số đều quên 1 điều...

Hãy quan sát trong thiên nhiên, các con thú cũng thường xuyên có những vết thương, có những đau ốm..., nhưng tụi nó không hề có Bác Sĩ, mà sẽ tự chữa chủ yếu bằng Nghỉ Ngơi, nó sẽ kiếm 1 cái hang, hay chỗ nào yên tĩnh và nằm nghỉ, chờ cho cơ thể hồi phục...
Author: Lorian Mr
•3/23/2025 09:48:00 CH

Nhạc sĩ Bắc Sơn Trương Văn Khuê là một trong những nghệ sĩ mà mình rất thích các sáng tác của ông. Các bài hát của ông mang âm hưởng miền Nam, dân dã mộc mạc lắm và mang lại rất nhiều cảm xúc cho người nghe.

Một trong những bài rất nổi tiếng của nhạc sĩ là CÒN THƯƠNG RAU ĐẮNG MỌC SAU HÈ. Đây là sáng tác mà nhạc sĩ Bắc Sơn cảm hứng từ bài thơ Trường ca rau đắng đất của tác giả Nguyệt Lãng (đây cũng là một bài thơ dài hay nữa), vì bài thơ rất dài nên trong đó ông rút ra một số ý và tạo thành tác phẩm xuất sắc. Bài hát cũng dùng nhiều từ miền Nam mà phải tìm hiểu mới biết ý nghĩa của nó là gì như “ba vá””miểng vùa”, còn rau đắng ở miền Nam ngoài rau đắng ruộng còn có rau đắng đất nữa…

Lời bài hát:
Nắng hạ đi
Mây trôi lang thang cho hạ buồn
Coi khói đốt đồng, để ngậm ngùi chim nhớ lá rừng
Ai biết mẹ buồn vui khi mẹ kêu cậu tới gần
Biểu cậu ngồi mẹ nhổ tóc sâu, hai chị em tóc bạc như nhau
Đôi mắt cậu buồn hiu phiêu lưu
Rong chơi những ngày đầu chừa ba vá miếng dừa
đường mòn xưa, dãi nắng dầm mưa
Ai cách xa cội nguồn, ngồi một mình
Nhớ lũy tre xanh dạo quanh khung trời kỷ niệm
Chợt thèm rau đắng nấu canh
Author: Lorian Mr
•2/27/2025 12:48:00 CH
HOÀNG TỬ BÉ là tác phẩm rất nổi tiếng của nhà văn người Pháp Antoine de Saint-Exupéry.

Tác phẩm là lời kể của nhân vật phi công khi gặp Hoàng tử bé, với câu chuyện của cậu khi tới Trái đất. Đó là câu chuyện với góc nhìn của một người trẻ, suy nghĩ của người trẻ con, khác rất nhiều so với cách nghĩ, cách nhìn của người lớn. Họ - người lớn, đã quên đi rất nhiều thứ khi còn trẻ suy nghĩ, để theo đuổi những điều “không thể hiểu được”.

Con người, khi càng lớn càng ít vui vẻ hơn, hạnh phúc hơn cũng chỉ vì quên đi khi còn trẻ con mong ước điều gì, cần điều gì để vui vẻ.
Author: Lorian Mr
•1/07/2025 10:44:00 CH
Bài hát HÀ LAN do nhạc sĩ Phan Mạnh Quỳnh viết làm nhạc cho phim MẮT BIẾC – một tác phẩm hay của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh. Trong đó, một trong những nữ nhân vật chính là Hà Lan, cũng là mối tình đầu sâu nặng của nam chính. Cô gái ra đi chốn phồn hoa, để người nam ở lại sống với những kỷ niệm ngày còn bên nhau.

Và bài hát là nỗi lòng, tâm sự của người nam khi nhớ về Hà Lan. Anh chàng Phan Mạnh Quỳnh ngẫm về nhân vật rất sâu mới có thể viết nên những lời ca đầy hoài niệm, kiểu như “Bởi em từng ở nơi đó, bởi em từng yêu nơi đó nên tôi về thấy cả một thời”, không dễ gì viết ra được những ý này.

Lời bài hát:

Có phải bao nhiêu lâu nay em không theo tôi về làng
Phố xá đông vui đã níu chân em ngày tháng
Khóm hoa vàng ươm thiên lý đong đưa nắng hắt bên nhà
Giữa nơi thật quen tôi kiếm xa xăm tuổi thơ

Có phải em đi là giấc mơ đi, ký ức riêng tôi ở lại
Áo trắng tôi thương những hôm chiều tà như vẫn bay qua
Chuyến xe thời gian bỗng nhiên một ngày đưa ta đến miền đất lạ
Vẫn nghe xao xuyến có hôm nhớ làng còn nguyên thiết tha