Vì giờ chẳng buồn làm cái gì cả, chỉ ru rú ở trong phòng, tụi nó đi hết rồi, mình một mình trước cái màn hình vi tính, chỉ biết mở lên vậy thôi chứ chẳng có mục đích gì rõ rệt. Có chăng mình thật sự lạc hướng rồi, vẫn nhìn thấy con đường mình cần đi nhưng cảm giác mình đang bước trên con đường khác. Hay trong người mình hiện đang có mấy cái tôi, chẳng trả lời được. Chỉ biết rằng trong cái vui có sẵn nỗi buồn, và trong nỗi buồn ẩn chứa một nỗi vui, mình xoay vòng 2 cái này nhanh lắm.
Sắp tới đây là thời gian rảnh nhiều, là một cơ hội để nhìn lại bản thân mình, kiểm điểm bản thân mình. Mong sao lần này không như những lần trước, bỏ qua bao nhiêu cơ hội rồi.
Giờ thì ngủ thôi, một giấc ngủ sẽ giải quyết được nhiều chuyện. Nhớ xưa kia, lúc mình đang ở giai đoạn stress nặng nề, cứ mỗi lần nằm xuống, mong ước sao khi thức dậy mọi việc đã được giải quyết xong cả, và rồi mọi chuyện cũng qua, không phải do giấc ngủ dài mà mình đã cố gắng hoàn thành công việc dù đang rất mệt mỏi.
•6/23/2008 11:24:00 CH
Qua một ngày, đã thi xong môn gần cuối, chẳng thảnh thơi mấy vì không làm được bài, một phần cũng vì mệt sức. Ngày nào cũng như ngày nào, mình tự hỏi như vầy đã là hạnh phúc chưa, có lẽ rồi, nhưng cảm giác như còn thấy thiếu một cái gì đó, như là một nhiệt huyết vậy.
Tản mạn
|
This entry was posted on 6/23/2008 11:24:00 CH and is filed under
Tản mạn
. You can follow any responses to this entry through the RSS 2.0 feed. You can leave a response, or trackback from your own site.
0 Lời bình: