Năm này khác với những năm trước. Mình luôn dành thời gian để đọc lại nhật ký trong 6 tháng để biết được mình như thế nào trong những ngày đã qua để có thể biết mình nên làm gì kế tiếp. Vấn đề hiện tại của mình là thời gian, và sự tĩnh lặng trong tâm hồn. Mình cảm giác là mình dần mất đi 2 điều đó.
Thôi! Hôm nay không phải là ngày để suy nghĩ về việc này.
Có điều như mọi năm xa nhà, mình dành thời gian để chăm sóc mình chút, và chăm sóc luôn con ngựa xích thố của mình nữa, đồng cam cộng khổ mà. Năm nay được 12 tin nhắn chúc mừng, không biết là nhiều hay ít hơn năm trước. Chắc ít hơn, vì có vài người đã quên. Cuộc sống là vậy sao? Mình chẳng trách, vì giá trị của mỗi người trong lòng mỗi người là khác nhau, vậy mới phân biệt thân sơ chứ.
Mình ít bạn, không thể phủ nhận, nhưng cũng chẳng cần nhiều, chỉ cần 1 người có thể hiểu được mình là được, hay ít nhất là có người có thể chia sẻ với mình. Cảm ơn đời vì điều đó, để thấy mình không cô độc. Nhưng mà lòng mình như là cánh cửa thật hẹp, khó vào thật. Đằng sau vẻ lúc nào cũng có thể vui vẻ là một tâm hồn như thế nào, ai hiểu? Cái nào là người thật, có lẽ cả hai. Vì có lúc mình tự hỏi bản thân có cô đơn không? Có! Buồn không? Có! Hạnh phúc không? Cũng có. Một con người nhiều mâu thuẫn.
Năm nay sẽ không nhìn lại tuổi thơ nữa, mà mình sẽ nhìn vào hiện tại. Đang đánh mất đi cái gì chính mình cũng không biết, thật là một nỗi đau. Làm sao dừng tất cả lại được khi cuộc đời cứ tiếp diễn như cơn lũ dữ. Mình chỉ biết bị cuốn đi thôi ư? Mình nghĩ mình có khả năng hơn thế. Cái mình thiếu là 1 điểm tựa, đúng là vậy. Bạn mình chỉ vì không có điểm tựa nên cứ như đám mây lang thang trôi vô định. Còn bản thân mình sẽ kiếm điểm tựa ở đâu đây, cần phải tìm ra trước khi quá muộn.
Dù sao, chào mừng ngày mình bước vào đời!
•6/11/2008 01:31:00 SA
Mở hàng là dòng tin nhắn của bạn: “nếu bạn đưa tay lên hái mặt trời, nếu không được thì bạn cũng có được những vì sao…” làm tôi nhớ tới 1 người con gái, cũng đã viết như vậy với tôi.
This entry was posted on 6/11/2008 01:31:00 SA and is filed under
Bài viết
,
Tản mạn
. You can follow any responses to this entry through the RSS 2.0 feed. You can leave a response, or trackback from your own site.
0 Lời bình: