Author: Lorian Mr
•10/27/2010 12:44:00 CH
Heal The World là kiệt tác bất hủ mà Michael Jackson đã để lại cho cả nhân loại. "Hãy hàn gắn thế giới, hãy cùng nhau làm cho thế giới này tốt đẹp hơn, cho bạn và cho tôi" - đó là những thông điệp mang đầy tính nhân đạo về việc chống chiến tranh trên thế giới. Đây là một nhạc phẩm mang tầm vóc lớn lao và có thể khiến hàng triệu con tim phải xao động mỗi khi những câu hát quen thuộc được cất lên bởi giọng ca quen thuộc của Michael Jackson

Lời nhạc:
There's a place in your heart
And I know that it is love
And this place could be much
Brighter than tomorrow.
And if you really try
You'll find there's no need to cry
In this place you'll feel
There's no hurt or sorrow.
There are ways to get there
If you care enough for the living
Make a little space, make a better place.
Author: Lorian Mr
•10/25/2010 09:59:00 CH
Chúng ta có niềm tin đi đến cuối đất cùng trời dù có phải trả giá
nhưng cuộc đời... luôn có nhiều ngã rẽ!

Phải những ai đã từng đi qua thương nhớ
mới thấy cô đơn chưa bao giờ là thứ ta muốn chọn lựa
ta chỉ chọn sống dưới một mái nhà nhiều lối vào và cửa sổ
những luống hoa hồng vàng rạng rỡ
đêm đêm nhìn trời và đoán một vì sao dành cho chúng ta sẽ hiện rõ
mọi điều ước ao?
Author: Lorian Mr
•10/24/2010 10:29:00 CH
Hai người già ngồi cạnh nhau trên băng ghế gần cửa. Có lẽ trên chuyến xe này họ là hai người bất hạnh nhất. Từng tuổi này còn dắt díu nhau đi thăm con cái khi chẳng đứa nào về thăm mình, bắt chuyến xe ít tiền nhất để tằn tiện quà bánh cho mấy đứa cháu Sài Gòn...

Mình ngồi gần họ, nghe được tiếng họ thì thầm, thấy được cái tuổi họ không còn nhiều cho sự sống. Suốt chặng đường không dài lắm với mình (và quá dài với họ) bất chợt nghĩ ngày sau, khi mình cứ mãi lao vào vận may rủi cơm áo gạo tiền thì có lẽ gần hết đời mình cũng sẽ rơi vào hoàn cảnh như họ mà thôi.
Author: Lorian Mr
•10/24/2010 07:11:00 SA
Giữa những ngập tràn của bóng đêm
giữa những yêu dấu đã vỡ vụn trong tay mình
ta cứ ngồi lặng im thế, và khóc…
Author: Lorian Mr
•10/23/2010 11:28:00 CH
Cái ngày mà mình từ lâu rất mong chờ cuối cùng đã đến. Vậy mà khi nhận được tin báo, lòng không có chút nào háo hức cả, thay vào đó là một cảm giác trống rỗng, hơi lo âu, và chẳng có chút niềm vui nào cả.
Author: Lorian Mr
•10/23/2010 10:52:00 CH
Tạp chí Wall Street Journal (Mỹ) đã phát hiện ít nhất 25 ứng dụng đang thu thập thông tin cá nhân của thành viên Facebook, trong đó có nhiều chương trình rất phổ biến với người dùng Việt Nam như Farmville, Mafia Wars...

Đại diện của mạng xã hội số một thế giới thừa nhận một số công ty phát triển ứng dụng cho Facebook đang tổng hợp và tiết lộ tên tuổi, thói quen truy cập web của người sử dụng cho các nhà quảng cáo. Những thông tin này giúp hãng quảng cáo xây dựng hồ sơ hoàn chỉnh về từng người như giới tính, độ tuổi, tần suất truy cập, những website họ thường xuyên ghé thăm, số bạn bè trên mạng xã hội...
Author: Lorian Mr
•10/23/2010 04:04:00 CH
Nếu sống ở Mỹ vào thế kỷ 21, Noah sẽ không thể đóng nổi con thuyền để vượt qua đại hồng thủy.

Chúa nói với Noah: Sáu tháng nữa ta sẽ cho mưa tới khi cả mặt đất ngập trong nước và mọi ma quỷ đều bị diệt. Ta muốn con đóng một con thuyền to, đưa lên đó 2 con thú vật mỗi loài. Đây là thiết kế con thuyền.

Sáu tháng trôi qua, mây kéo đến đầy trời và bắt đầu có mưa. Noah vẫn ngồi trước sân mà khóc. Chúa bèn hỏi:
Author: Lorian Mr
•10/22/2010 08:36:00 CH
Đó là lần đầu tiên trong đời ta cúi mặt
khi nhìn thấy người bước đi bên cạnh người không phải ta mà là một người khác...

Để biết trái tim từ đó mất đi khái niệm về ánh sáng
để biết cuối cùng cũng phải nhường bờ vai kia cho một ai bước đến
để biết khi tung đồng xu lên là phải chọn làm người thua trước
để biết không có nỗi đau nào là cân đong đo đếm được
ngày hạnh phúc bỏ rơi...

Author: Lorian Mr
•10/21/2010 10:17:00 CH
You with the sad eyes
don't be discouraged
oh I realize
it's hard to take courage
in a world full of people
you can lose sight of it all
and the darkness inside you
can make you fell so small
Author: Lorian Mr
•10/19/2010 11:15:00 CH
Không còn thường xuyên viết những bài mang âm hưởng của “người có tâm sự” nữa, không phải vì cuộc sống không còn những khúc mắc, những trắc trở, những suy tư mà vì hình như mình không chú tâm vào việc viết lách nữa khi nhiều việc khác cứ dồn dập đến.

Mình sắm cho mình một cuốn sổ, ghi ra những việc dự định làm trong tuần, cuối tuần tổng kết. Cứ tưởng như vậy sẽ giải quyết được công việc và thấy thoải mái hơn, nhưng không, cái cuộc sống vẫn cứ tiếp diễn thì những nảy sinh lại tạo ra những công việc tiếp theo. Ngồi đây, trong đầu lại lảng vảng một đống chuyện vẫn chưa làm xong. Ôiiiiiii ! Dễ bị stress ghê.
Author: Lorian Mr
•10/19/2010 09:07:00 CH
Vào ngày cưới của tôi, tôi đã ôm vợ trên đôi tay của mình. Xe đưa dâu dừng tại trước tổ uyên ương của chúng tôi. Đám bạn thân của tôi nhất quyết bắt tôi phải đưa nàng ra khỏi xe trên đôi tay của mình.

Do vậy, tôi đã bế nàng vào nhà. Lúc đó, nàng là một cô dâu tròn trĩnh và e thẹn, còn tôi là một chú rể rất sung sức và tràn trề hạnh phúc.

Nhưng đó là cảnh của mười năm trước. Những chuỗi ngày sau đó cũng giản dị như một cốc nước tinh khiết: chúng tôi có con, tôi bước vào thương trường và cố gắng kiếm thật nhiều tiền. Khi của cải trong gia đình chúng tôi mỗi lúc một nhiều hơn cũng là lúc tình cảm giữa hai chúng tôi suy giảm dần.
Author: Lorian Mr
•10/18/2010 04:59:00 CH
"Alo... K đang làm gì đó? K có muốn nói gì với D nữa không? Ngày mai là D trở về rồi đó, D ở đó làm luôn, K có muốn gặp cũng hơi khó à nha! K có muốn nói gì nữa không? D cảm thấy K có gì đó muốn nói phải không?…

Những lời nói ấy cất lên trong lúc tâm trí tôi đang ngổn ngang vì cảm giác sắp đánh mất điều gì đó rất quan trọng khi biết rằng ngày mai anh đi. Và những lời nói ấy như chìa khóa đã mở đúng cánh cửa tâm trạng của tôi. Tình cảm của tôi đã đến lúc phải “vỡ bờ”. Tôi không thể đè nén được nữa. Tôi cần phải nói cho người ấy biết những cảm nhận của tôi. “K muốn gặp mặt D một tí được không? Đi uống cà phê nhé?...”.
Author: Lorian Mr
•10/16/2010 11:40:00 CH
Hơn 1 tháng rồi không viết bài, nên hôm nay dù có chút tâm sự cũng phải viết chứ không thì dễ bị tình trạng tịt bài lắm.

Cuộc sống đã dần vào ổn định, theo cái cách mà mình có thể chấp nhận được. Người không đụng tới mình thì mình sẽ không đụng tới người dù đôi khi người có những lúc thật vô lý, nhưng nghe lời đứa bạn khuyên thì nhịn một chút.
Author: Lorian Mr
•10/16/2010 07:03:00 CH
Có phải chúng ta đang tự đánh mất đi một quãng đời?
Có phải chúng ta đang tự đánh mất đi một quãng đời
của những ngày tháng mà trái tim lừa dối rằng đó là cảm giác yên vui?

*
Những điều thuộc về duyên số đã mang chúng ta đặt vào một ngôi nhà dưới bầu trời
không ai đánh cắp của ai một lời hứa
đi đến cuối con đường chỉ là niềm tin trong phút giây ta cần phải nói rõ
khi đứng giữa bao người chúng ta cho mình cái quyền được làm đứa trẻ nhỏ
không chút đắn đo những ước mơ
Author: Lorian Mr
•10/14/2010 07:22:00 CH
Một ca khúc mang nhiều ý nghĩa về việc bảo vệ môi trường do nhóm nhạc nổi tiếng Linkin Park thể hiện. Trái Đất dần thay đổi theo từng ngày và con người đang phải đối mặt với những hậu quả nghiêm trọng do chính mình gây ra. Chiến tranh đổ máu, nạn đói, môi trường bị ô nhiễm, khí hậu ngày một khắc nghiệt hơn, phải chăng thiên nhiên đang nổi giận? Con người còn bao nhiêu thời gian để sửa chữa lại lỗi lầm? Đến bao giờ Trái Đất mới có thể trở lại yên bình được như xưa?
Author: Lorian Mr
•10/05/2010 10:11:00 CH
Bạn có nghĩ rằng số 1 là nhỏ bé? Hãy khám phá những điều bất ngờ của con số đầy ý nghĩa này!

• Ai cũng chỉ có một mẹ, mẹ là người cho con tình yêu mãi mãi. Mẹ cho con tất cả, vô điều kiện. Mẹ là tài sản quý giá nhất mà con có được ngay từ khi mới sinh ra.

• Mỗi người chỉ có một trái tim để giữ nó trong sạch. Trái tim hoàn hảo nhất là trái tim đã chia sẻ tình yêu thương nhiều nhất.
Author: Lorian Mr
•10/05/2010 10:00:00 CH
Một tháng của nhiều cảm xúc.

Bực mình – Một đứa em trước đây chưa từng làm mình bực, nhưng cũng khiến mình phải nổi xung lên. Nghĩ lại, mới thấy nhỏ vẫn còn trẻ con quá, còn thiếu nhiều kinh nghiệm trong cuộc sống.

Lo lắng – Mình luôn cảm thấy may mắn khi mình đi vào giấc ngủ rất nhanh, và một giấc ngủ dù có không sâu nhưng liên tục. Những ngày này, không biết do suy tư chuyện gì, mà rất hay thức dậy nửa đêm, những mấy lần.
Author: Lorian Mr
•10/05/2010 09:58:00 CH
Có nhiều chuyện con con xảy ra với gia đình, mình luôn là người im lặng, không phản kháng, chỉ hành động. Lầm lũi, không nghe cũng không phản kháng, và rồi mọi chuyện lại đâu vào đó.

Bạn bè lại xảy ra chuyện này chuyện kia, sự rạn nứt, sự tan vỡ, sự mất mát người thân, cứ dồn dập dồn dập đến. Nhưng cũng có những cuộc gặp thân mật, vui vẻ mà mình biết sẽ khó có lại những lần sau khi mỗi người yên bề gia thất, người đi chốn phương xa.
Author: Lorian Mr
•10/03/2010 01:15:00 CH
Jim ngó xuống cái đồng hồ đo tốc độ trong xe trước khi dừng lại: 73km/h trên con đường giới hạn 55km/h. Lần thứ tư trong tháng này. Làm sao một người có thể bị cảnh sát phạt nhiều đến thế cơ chứ?!

Một viên cảnh sát đỗ xe môtô và lại gần xe Jim, tay cầm quyển sổ phạt.
"Bob? Bob mà mình hay gặp ở phòng tập thể hình đây mà!" - Jim nhận ra người quen. Nhưng điều này còn tệ hơn là một cái vé phạt. Vì trước mặt Bob, Jim luôn tỏ ra là một người gương mẫu. Bây giờ bị người quen phạt thì còn ra gì...