Lời nhạc: Sayonara (Gina T trình bày)
She seems to be the light of the morning sun
She is the only pearl of her family
One day she fell in love but the rules are strong, so strong ...
Don't love the strangers, no one lets go in here.
Muốn nghỉ lúc nào thì nghỉ, muốn làm cái gì thì làm, mọi thứ dường như hoàn hảo, ấy là ý kiến chủ quan của mình. Và bao dự định cho việc học tập, nâng cao kỹ năng, kiến thức đều lần lượt bị lãng quên, thay vào đó là những thứ làm giảm stress. Cũng tốt thôi! Cuộc sống không phải lúc nào cũng toàn học và học.
Thời gian để làm những điều mình muốn đã có, giờ là thời gian mình làm những điều mình phải làm… Bắt đầu nhập học, còn 1 năm nữa thôi, cố lên. Vẫn là những (nhiều) mục tiêu nho nhỏ mình muốn đạt tới; điều quan trọng là mình cần nghiêm khắc với bản thân nhiều hơn nếu không muốn thêm 1 lần chưa hoàn thành ý nguyện.
Mình nhập cuộc lại vào chuyện học khá tốt, kinh nghiệm nhiều mà, chỉ cần ngồi vào máy tính, đọc bài, đọc bài và đọc bài, mệt thì nghe nhạc, hài v.v. Hạn chế lên mạng. Và cuộc sống bây giờ vẫn tốt. Chơi nhiều cũng thấy tốt, học nhiều cũng thấy tốt, đấy là điểm mạnh và cũng là điểm yếu của mình nhỉ.
Các ý tưởng sẽ được chọn lựa theo 5 tiêu chí chủ yếu sau đây: “Reach” (Tầm ảnh hưởng), “Depth” (Tác động sâu rộng), “Attainability” (Dễ triển khai), “Efficiency” (Hiệu quả) và “Longevity (Có sức sống lâu dài).
Google khẳng định tất cả các ý tưởng dù lớn hay nhỏ, dù có liên hệ với công nghệ thông tin hay không… đều có thể tham dự cuộc thi, miễn là nó phải có những tác động tích cực đối với thế giới này.
Ví dụ như ý tưởng mà hãng này đang theo đuổi là gắn thiết bị WI-FI lên những chiếc xe buýt công cộng, nhằm giúp người dùng có thể gửi nhận email ngay cả khi xe buýt đi vào vùng chưa có đường truyền Internet. Tuy nhiên, Google khẳng định đây chỉ là những lĩnh vực được hãng đưa ra gợi ý chứ không mặc định là giới hạn.
Giải thưởng này là một phần trong dự án mang tên Project 10^100. Mục tiêu là tìm kiếm những cách thức nhằm cải thiện cuộc sống của con người trên toàn thế giới.
Hạn chót để mọi người gửi ý tưởng của mình đến Google là ngày 20-10 tới đây. Google sẽ lọc ra 100 ý tưởng xuất sắc nhất và cho người dùng bình chọn. Sau đó, lấy ra 20 ý tưởng vào vòng chung kết. Cuối cùng, ban giám khảo chọn ra 5 ý tưởng xuất sắc nhất được nhận tiền tài trợ của Google.
Độc giả quan tâm có thể gửi ý tưởng của mình đến Google bằng cách truy cập vào đây. Google đưa ra 7 lĩnh vực minh họa gồm: “Community” (Cộng đồng), “Opportunity” (Cơ hội), “Energy” (Năng lượng), “Environment” (Môi trường), “Health” (Sức khỏe), “Education” (Giáo dục) và “Shelter” (Nhà ở).
“Trong suốt 10 năm xây dựng và phát triển, Google đã học được một bài học rất lớn. Đó là ý tưởng lớn có thể nảy sinh từ bất kỳ con người nào ở bất kỳ đâu và trong bất kỳ thời gian, không gian nào đó. Ví dụ, từ nhu cầu đối với một trình duyệt web có đủ sức tải được ứng dụng web giàu (rich web application) mà Google nảy sinh ý tưởng và phát triển thành công Google Chrome. Còn Google News được sinh ra nhờ sự kiện 11-9”, Google phát biểu.
T.DŨNG (Computerworld)
Tuổi trẻ online
Lời nhạc đây: If life is so short
Isn't it funny
How times seems to slip away
So fast
One minute you're happy
The other you're sad
But if you give me one more chance
To show my love for you is true
I'll stand by your side
Your whole life trough
Cái chết bất ngờ...
Khoảng 21h20 phút ngày 13/09, vợ chồng ông Đặng Khánh Cao từ nhà ngoại về nhà tại khu tập thể ngã ba Vũng Tàu (thuộc phường An Bình, TP Biên Hoà), thì phát hiện đứa con trai đầu của mình là cháu Đặng Tiểu Sơn (học sinh lớp 11 Trường THPT Nguyễn Hữu Cảnh) đã chết, trong tư thế treo cổ giữa nhà.
Theo ông Cao, em Sơn (17 tuổi) là một học sinh ngoan, học giỏi nhiều năm liền. Vì sao một học sinh cấp 3 lại tìm đến cái chết thương tâm như vậy?
Ông Cao đưa chúng tôi xem lá thư dài 4 trang vở học trò, trong đó Sơn nói lý do mà bất cứ ai khi đọc cũng hết sức bàng hoàng, bất ngờ: do giận thầy giáo bộ môn Công nghệ của trường nên tìm đến cái chết.
Trong thư, cậu học trò này nói: “Cái chết của con đã được nghĩ tới cách đây 5 ngày, tức là vào thứ tư vừa rồi. Sau khi đi học về, con đã nghĩ muốn chết”.
Theo Sơn, trong buổi học đầu tiên môn Công nghệ, em có nói chuyện riêng thì bị thầy Dũng gọi đứng dậy và đuổi ra khỏi lớp, nhưng Sơn không ra. Hai tuần sau, cũng trong tiết của thầy Dũng, Sơn đã không được thầy cho vào lớp học…
“Chỉ vì một lần nói chuyện thầy Dũng đã không cho học tiết của thầy” “Con rất ghét thầy, vì vậy con đã muốn chết” - Sơn viết trong bức thư.
Em T, bạn thân của Sơn dự đám tang cho biết về mâu thuẫn này: Trong buổi học đầu tiên bộ môn Công nghệ, Sơn có quay xuống nói chuyện với bạn ở bàn sau, thấy vậy thầy Dũng kêu lên và đuổi bạn ra khỏi lớp. Sơn không ra, thầy Dũng không dạy học mà bắt cả lớp chép lại nội dung bài học trong sách. Tuần sau, tiết học của thầy được báo nghỉ. Tuần tiếp theo, vừa vào lớp thầy Dũng gọi Sơn lên và hỏi: “Em có biết đã vi phạm nội quy, điều thứ mấy của nội quy nhà trường không?” Do Sơn không trả lời được nên bị thầy đuổi ra khỏi lớp (?)
Theo T, vào buổi tối trước khi tìm đến cái chết, Sơn còn “chát” trên mạng với bạn và tắt máy lúc 20h30 phút. Trong câu chuyện Sơn có nói bóng gió về một “sự ra đi nhẹ nhàng” về một “sự kiện chấn động chưa từng có ở trường” v.v… Chứng tỏ em đã suy tính kỹ trước khi tìm đến cái chết.
Thầy giáo thừa nhận: Phương pháp giáo dục sai!
Trao đổi với chúng tôi, thầy Phạm Văn Yên – Hiệu trưởng Trường THPT Nguyễn Hữu Cảnh cho biết, em Đặng Tiểu Sơn là học sinh lớp 11A1 (lớp chọn của trường) là học sinh giỏi nhiều năm liền, việc em Sơn chọn cái chết làm cả trường bất ngờ và đau xót.
Ông Yên cho biết thầy Phan Quốc Dũng sinh 1961, công tác tại trường 6 năm nay, tính thâm niên đã làm công tác giảng dạy 26 năm. Thầy Dũng dạy môn Công nghệ của trường và cũng là bạn của bố em Sơn.
“Thầy Dũng là người rất hiền, tôi bất ngờ trước việc dùng phương pháp sư phạm như vậy đối với học sinh” – thầy Yên nói.
Theo thầy Phạm Văn Yên, sau cái chết bất ngờ của em Sơn, thầy Dũng đã có một bức thư gửi tới gia đình em để chia buồn và “xin tha thứ”. Trong thư, thầy Dũng thừa nhận: “... Bản thân tôi là thầy giáo và cũng là bạn của gia đình nên tôi đã quá chủ quan khi sử dụng phương pháp giáo dục cháu”.
“Mục đích của thầy cũng chỉ muốn cho em tốt hơn… Không ngờ… Thầy sẽ không còn có cơ hội để sửa chữa sai lầm đối với em nữa…”
Thầy Dũng bày tỏ: “Dẫu biết rằng có được điều đó (xin gia đình em Sơn tha thứ - P.V) thì lương tâm tôi cũng không thể thanh thản từ nay cho đến hết cuộc đời được...”
Đến chiều ngày 14/09, thầy Hiệu trưởng Phạm Văn Yên cho biết, lá thư của thầy Dũng đã được chuyển tới gia đình em Đặng Tiểu Sơn và nhận được sự cảm thông từ phía gia đình.
Theo Thái Thiện
Tin tức online
Thật sự có những bài giảng mình thấy hay và ý nghĩa lắm, và rất ngưỡng mộ người soạn ra để chia sẻ cho mọi người. Đọc xong cảm giác như mình khám phá ra được một điều mới mẻ. Nhưng tốt hơn là mình nên tự khám phá ra nó, càng nhiều càng tốt, hơn là để người khác hướng dẫn tận nơi. Đó là mục đích mình muốn hướng đến, thu thập đủ lượng kiến thức cần thiết để từ đó tự phát triển lên.
Thế giới này, đôi khi thấy nó rộng lớn thật đó, và mình thì chỉ ở một góc nào đó nhìn ra thôi (ở một khía cạnh nào đó, mình đúng là một con ếch ở dưới giếng). Mình sẽ dành một bài viết nói về nhiều thứ mình đang suy nghĩ (trăn trở hay đại loại vậy).
Báo cáo cho biết năm nay lỗ hổng tầng ozone ở Nam cực xuất hiện khá trễ, tuy nhiên trong vài tuần trước nó đã phát triển khá nhanh và vượt qua kích thước lớn nhất vào năm 2007.
Vào ngày 13-9, lỗ hổng này bao trùm trên diện tích 27 triệu km2, trong khi diện tích lớn nhất của nó vào năm 2007 là 25 triệu km2. Kích thước này vẫn đang lớn dần, và theo WMO, vẫn còn quá sớm để xác định chính xác kích thước lỗ hổng tầng ozone trong năm nay.
Tầng ozone là lớp lọc tia cực tím có hại của ánh sáng mặt trời một cách tự nhiên. Tia cực tím có thể gây cháy nắng, bệnh đục nhân mắt, ung thư da và hư hại cây trồng.
Lỗ hổng trên tầng ozone hình thành do nhiệt độ quá lạnh ở biên độ cao, đặc biệt là tác động của ô nhiễm từ hóa chất thường được sử dụng trong tủ lạnh, một vài loại xốp nhựa hoặc chai xịt nước hoa... và các chất này sẽ tích tụ lại trong bầu khí quyển.
Lỗ hổng tầng ozone ở Nam cực được phát hiện từ năm 1980. Nó thường hình thành vào tháng tám và đạt đến kích thước lớn nhất vào cuối tháng chín hoặc đầu tháng mười trước khi thu hẹp trở lại vào giữa tháng mười. Kích thước lỗ hổng này phụ thuộc khá nhiều vào điều kiện thời tiết trên Trái đất.
“Sẽ mất nhiều thập kỷ để lỗ hổng này biến mất và trở lại tình trạng trước năm 1980, có lẽ đó là vào năm 2075” - Geir Braathen, chuyên gia của WMO, dự báo.
TRƯỜNG THỊNH (Theo AFP)
Tuổi trẻ online
Đã thành thông lệ, khu vực SVĐ Mỹ Đình là điểm hẹn của nhiều bạn trẻ vào đêm Trung thu. Với nhiều bạn trẻ Hà thành, chơi đêm Trung thu là phải “tập kết” ở SVĐ Mỹ Đình. Ai mà không “xí phần” được một chỗ phá cỗ quanh khu vực này thì được coi là không “sành điệu”.
Nhưng cũng ngay trong đêm thưởng nguyệt, không ít bạn trẻ xả rác vô tư ngay cạnh chỗ mình ngồi phá cỗ. Thế là sau khi tàn đêm Trung thu rồi, rác nằm la liệt trước quảng trường SVĐ, trên nhiều bãi cỏ, vườn hoa, bùng binh dọc đường Lê Đức Thọ.
Giá như các bạn trẻ bỏ công một chút và ý thức một chút, sẽ hay biết bao nhiêu...
Thương Vũ
Tuổi Trẻ
Những việc làm trong ngày cũng có việc có ích, cũng có việc chỉ để thoả mãn cho bản thân, nó không phải là vô bổ, nhưng mà hơi phí thời gian chút thôi.
Hôm nay thầy đi Nga, quăng lại cho mình một đống chuyện làm hàng ngày. Cứ hy vọng là lúc ổng đi, mình tranh thủ xin về quê vài ngày chơi chứ, thế mới biết công việc quanh đi quẩn lại cũng ngốn hết thời gian của mình rồi. Chợt nhớ đến câu nói của Maximus trong phim Gladiator (võ sĩ giác đấu): “cuối cùng, chúng ta vẫn không được về nhà”. Ở đó, 2 đứa bạn thân đều đang gặp chuyện cả, mình thật muốn về ghê, coi thử tình hình ra sao.
Mặc dù không dành gì cho học tập cả, nhưng đây là thời gian rất tốt để sáng tác văn, thơ, dành riêng cho mình đọc. Và còn nhiều đề tài để viết cho blog lắm. Vào thống kê, thấy nhiều người vào đọc cũng vui, nhất là mấy cái mình yêu thích, như là Handmade Papercraft vậy, nhiều người quan tâm ghê.
1 tuần này trôi qua, chuyện buồn cũng có, vui cũng có, rõ ràng lắm, không lan man như trước.
Mình nghe 1 thầy đã nói “tinh thần minh mẫn trong một cơ thể tráng kiện”. May là mình được 1 thứ, tinh thần lúc nào cũng tốt, dạo này đang ở đỉnh cao phong độ, mỗi buổi sáng thức dậy là thấy vui rồi. Mà cơ thể thì oải kinh khủng, cứ mỗi sáng dậy là đã thấy mệt mỏi rồi. Đờ đờ vất vưởng cho tới chiều. Phù...
Tính viết thêm nhiều thứ, mà sợ nó giống kể lễ quá, nên lại thôi.
À nhắc tới tinh thần mới nhớ, không phải lúc nào cũng vui vẻ hoài được, nên cố gắng online tìm mấy đoạn hài về coi liên tục để nâng tinh thần lên. Tiện thể thống kê lại coi mình đã sử dụng tài nguyên trong máy như thế nào. Mới lòi ra những con số cũng thú vị .
Tổng dung lượng: 100GB (=100%)
Dung lượng dùng cho:
Âm nhạc: 12,6 GB (yêu âm nhạc mà)
Văn chương: 3,34 GB (yêu văn chương, nhiều đấy, vì file văn không nặng cho lắm)
Hình ảnh: 10,3 GB (có vẻ cũng tạm, lưu đống hình của lớp luôn mà, chưa sao lưu, lỡ có mệnh hệ gì, chắc chết)
Phim: 14,34 (nhiều nhất nhỉ, đã đem đi sao lưu một phần rồi, không thì còn chỗ đâu mà chứa, toàn phim hay cả)(hên xui).
Truyện: 9,64 GB (ái chà, hơi cao, ham đọc truyện số 1 luôn, bỏ ăn cũng được, mới lấy được vài truyện về, đọc tiếp nữa)
Game: 6,45 GB (cũng dạng trung bình thôi, dạo này ít chơi game rồi, đang ưu tiên cho truyện mà, còn chơi game thì đi xài ké, máy yếu quá không chơi nổi)
Hài: 6,5 GB (quan trọng để giải stress đây, mà vị trí khá khiêm tốn, vì coi hoài cũng ngán, phải tải thêm)
Software: 2,23 GB (không ngờ ít vậy, tưởng đâu phải cao lắm chứ)
Học tập: 10,3 GB (cũng trên 10%, không quá tệ, đây là bằng chứng cho biết mình vẫn còn ham học lắm lắm, chỉ là ít quan tâm tới nó thôi, hờ hờ)