•7/01/2011 02:11:00 CH
Nghĩ về anh là nghĩ về những khoảnh khắc không thể nào quên...
Đó là khi anh chở em trên phố, thỉnh thoảng anh lại đưa tay ra sau để nắm lấy bàn tay nhỏ bé của em. Em thấy bàn tay anh thật ấm. Em yêu những cử chỉ quan tâm nhỏ bé ấy của anh. Cho đến tận bây giờ, em vẫn thấy thích cảm giác ngồi xem ti vi cùng anh, gác chân lên đùi anh và... để yên tay em trong tay anh.
Đó là khi em gội đầu xong đang ngồi chải tóc, anh đến ngồi bên, giằng lấy lược và gỡ những món tóc rối cho em. Tay đàn ông thật lóng ngóng, nhưng em lại thấy êm dịu vô cùng.
Đó là khi em đứng ngoài ban công, anh đến đằng sau và hôn lên tóc em. Anh đưa vào mũi em một cánh hoa thơm - giàn hoa anh trồng để khi em nằm trên giường ngủ nhìn ra có thể thấy một chùm hoa đỏ, để hàng ngày anh thả hoa vào nước tắm cho con.
Đó là khi em đứng nấu ăn, anh đến bên và bóp nhẹ vai em. Anh nấu ăn cũng khéo, nên thỉnh thoảng lại vào bếp giúp em và làm những món ruột của anh. Em hay đùa anh là giống Yan Can Cook.
Đó là khi em đau đớn sinh con đầu lòng, anh đã ở bên em suốt thời khắc ấy, lau mồ hôi trán cho em và chứng kiến con chúng ta ra đời.
Đó là khi anh tự tay làm những món đồ tinh nghịch cho em và con. Anh thật có nhiều tài lẻ và trong lòng em thấy hãnh diện về điều đó.
Đó là khi chúng ta nói chuyện hài hước với nhau và cùng cười vang.
Đó là những buổi sáng anh ôm em thật chặt trước khi đi làm. Em không thể nào quên được vòng tay ôm siết của anh.
Đó là khi anh đi công tác xa, dù ở nước nào đi nữa, nhưng không ngày nào là anh không chat cùng em hay gọi điện nói chuyện với em và con.
Đó là khi anh đi liên hoan về tối, nghĩ em đói bụng nên anh thường mua một món gì đó cho em. Anh không hay la cà, nhậu nhẹt. Hết giờ làm là anh lại về với em, trừ khi có việc bận. Anh giành phần đưa đón con đi học. Em biết ơn anh nhiều lắm.
Đó là khi chúng ta về thăm nhà bố mẹ anh, anh đưa em và con dạo chơi trên bãi biển vào lúc hoàng hôn. Còn khi về nhà cha mẹ em? Anh chẳng ngại lao vào bếp chế biến một món ăn mà anh nghĩ là ngon cho cả nhà thưởng thức.
Đó là những đêm giao thừa chúng ta xem pháo hoa cùng nhau. Chưa năm nào kể từ khi cưới chúng ta lại đón giao thừa thiếu nhau phải không anh? Cũng chưa bao giờ anh quên ngày cưới chúng mình và ngày sinh nhật của em.
Em hiểu rằng em thật hạnh phúc vì có anh và con.
Chúng ta cưới nhau gần 6 năm rồi. Ai biết được cuộc đời sau này sẽ ra sao, hạnh phúc có là mãi mãi? Ngay trong những năm tháng đã qua, cũng có lúc chúng ta cãi nhau, nóng nảy và hờn giận, nhưng những gì chúng ta đã có và đang có, với em sẽ luôn là những khoảnh khắc không thể nào quên.
Sưu tầm
Đó là khi anh chở em trên phố, thỉnh thoảng anh lại đưa tay ra sau để nắm lấy bàn tay nhỏ bé của em. Em thấy bàn tay anh thật ấm. Em yêu những cử chỉ quan tâm nhỏ bé ấy của anh. Cho đến tận bây giờ, em vẫn thấy thích cảm giác ngồi xem ti vi cùng anh, gác chân lên đùi anh và... để yên tay em trong tay anh.
Đó là khi em gội đầu xong đang ngồi chải tóc, anh đến ngồi bên, giằng lấy lược và gỡ những món tóc rối cho em. Tay đàn ông thật lóng ngóng, nhưng em lại thấy êm dịu vô cùng.
Đó là khi em đứng ngoài ban công, anh đến đằng sau và hôn lên tóc em. Anh đưa vào mũi em một cánh hoa thơm - giàn hoa anh trồng để khi em nằm trên giường ngủ nhìn ra có thể thấy một chùm hoa đỏ, để hàng ngày anh thả hoa vào nước tắm cho con.
Đó là khi em đứng nấu ăn, anh đến bên và bóp nhẹ vai em. Anh nấu ăn cũng khéo, nên thỉnh thoảng lại vào bếp giúp em và làm những món ruột của anh. Em hay đùa anh là giống Yan Can Cook.
Đó là khi em đau đớn sinh con đầu lòng, anh đã ở bên em suốt thời khắc ấy, lau mồ hôi trán cho em và chứng kiến con chúng ta ra đời.
Đó là khi anh tự tay làm những món đồ tinh nghịch cho em và con. Anh thật có nhiều tài lẻ và trong lòng em thấy hãnh diện về điều đó.
Đó là khi chúng ta nói chuyện hài hước với nhau và cùng cười vang.
Đó là những buổi sáng anh ôm em thật chặt trước khi đi làm. Em không thể nào quên được vòng tay ôm siết của anh.
Đó là khi anh đi công tác xa, dù ở nước nào đi nữa, nhưng không ngày nào là anh không chat cùng em hay gọi điện nói chuyện với em và con.
Đó là khi anh đi liên hoan về tối, nghĩ em đói bụng nên anh thường mua một món gì đó cho em. Anh không hay la cà, nhậu nhẹt. Hết giờ làm là anh lại về với em, trừ khi có việc bận. Anh giành phần đưa đón con đi học. Em biết ơn anh nhiều lắm.
Đó là khi chúng ta về thăm nhà bố mẹ anh, anh đưa em và con dạo chơi trên bãi biển vào lúc hoàng hôn. Còn khi về nhà cha mẹ em? Anh chẳng ngại lao vào bếp chế biến một món ăn mà anh nghĩ là ngon cho cả nhà thưởng thức.
Đó là những đêm giao thừa chúng ta xem pháo hoa cùng nhau. Chưa năm nào kể từ khi cưới chúng ta lại đón giao thừa thiếu nhau phải không anh? Cũng chưa bao giờ anh quên ngày cưới chúng mình và ngày sinh nhật của em.
Em hiểu rằng em thật hạnh phúc vì có anh và con.
Chúng ta cưới nhau gần 6 năm rồi. Ai biết được cuộc đời sau này sẽ ra sao, hạnh phúc có là mãi mãi? Ngay trong những năm tháng đã qua, cũng có lúc chúng ta cãi nhau, nóng nảy và hờn giận, nhưng những gì chúng ta đã có và đang có, với em sẽ luôn là những khoảnh khắc không thể nào quên.
Sưu tầm
0 Lời bình: