Author: Lorian Mr
•9/29/2010 10:04:00 CH
Chiếc tàu tôi đang đi ghé vào một ga nhỏ. Lúc ấy đã gần sáng và trời vẫn đầy sao. Không khí lạnh cóng ùa vào toa khi tàu dừng và mở cửa đón khách. Toa tôi có thêm hai người nũa, một người đàn ông và một cậu bé.

Cậu bé phải mất một lúc mới ngồi được vào chỗ của mình sau khi len qua nhiều hàng chân người lớn. Trong khi cha cậu bé lại ngồi cạnh cửa sổ, giữa những người trông ngái ngủ, khó tính và mệt mỏi sau một đêm không được ngủ đẫy giấc. Khi tàu bắt đầu vào đường hầm, cậu bé trượt khỏi chỗ và tôi cảm thấy tay cậu chống vào đầu gối tôi. Nghĩ rằng cậu bé muốn đứng dậy, tôi nâng đầu gối lên một chút. Cậu bé rướn người lên, có lẽ muốn nói gì đó với tôi. Tôi cúi xuống để nghe nhưng bất ngờ thay, cậu bé hôn vào má tôi một cái!
Author: Lorian Mr
•9/29/2010 09:44:00 CH
I Took My Baby
On A Saturday Bang
Boy Is That Girl With You
Yes We're One And The Same

Now I Believe In Miracles
And A Miracle
Has Happened Tonight

But, If
You're Thinkin'
About My Baby
It Don't Matter If You're
Black Or White
Author: Lorian Mr
•9/19/2010 10:15:00 CH
Có một bài ca không bao giờ quên Là lời đất nước tôi chẳng phút bình yên Có một bài ca không bao giờ quên Là lời mẹ ru con đêm đêm Bài ca tôi không quên, tôi không quên Tháng ngày vất vả Bài ca tôi không quên, tôi không quên Gót mòn hành quân hối hả Làm bạn cùng trăng và ôm súng ngắm sao khuya
Author: Lorian Mr
•9/19/2010 09:57:00 CH
Có một chiếc xích đu ở đâu đó trong cuộc đời...
Người ngồi đó và ao ước trong từng ấy tháng năm
thấy một người ngồi trên chiếc xích đu và đọc sách
chỉ như thế đã là hạnh phúc...
Author: Lorian Mr
•9/14/2010 09:51:00 CH
Một chiều ngồi quán café ven đường, mưa trút xuống đường, nhìn dòng người hối hả chợt nhớ…

Những con người tất tả chạy đi đâu hay về đâu khi mưa trút xuống, riêng mình vẫn từ từ mà chạy về nơi mình ở. Mình biết mình có về thì cũng chẳng có ai trông, ai chờ, ai ngóng. Nên thà cứ đi trong mưa để nhớ về những ngày xưa có bạn có bè. Bây giờ, ngồi bên bạn bè, nhìn mưa để nhớ về những ngày cô đơn đó. Lạ làm sao!

Điều tiếc nuối nhất khi xa rời vùng đất đó là những người bạn, một vùng đất đủ rộng lớn để tìm thấy được những người mình yêu quý, mình thích và nhìn thấy được những người mình không thích. Được cái là lâu lâu vẫn giữ được liên lạc, mỗi lần gọi điện cũng trên 10 phút với những câu chuyện không đầu không đuôi, có khi là chẳng biết nói gì, chỉ ậm ờ rồi thôi những vẫn cảm thấy vui vì được nói chuyện với nhau. Khùng vậy đó.
Author: Lorian Mr
•9/14/2010 11:06:00 SA
Những buổi sáng lại nghe về những người ra đi
như những cơn gió thầm thì
như những cánh chim thiên di
dù chưa đến mùa đông rét mướt…

Những buổi sáng lại nghe tim mình đau đớn
khi ngồi đọc bản tin thời tiết
chỉ thấy toàn bão giông đổ xuống suốt chiều dài những cuộc đưa tiễn
không có bàn tay nào ở lại với ngày sau
Author: Lorian Mr
•9/14/2010 11:00:00 SA
If I could tell the world just one thing
It would be that we're all OK
And not to worry 'cause worry is wasteful
And useless in times like these
I won't be made useless
I won't be idle with despair
I will gather myself around my faith
For light does the darkness most fear
Author: Lorian Mr
•9/05/2010 11:12:00 SA
Nằm trong bộ phim hoạt hình nổi tiếng Pocahontas của Walt Disney, Colors of The Wind là câu chuyện mà công chúa da đỏ Pocahontas kể cho thuyền trưởng John khi anh bước vào thế giới tự nhiên đầy màu sắc. Ở nơi đó, vạn vật đều có linh hồn và cảm xúc, núi rừng phát ra những âm thanh sống động, gió có biết bao sắc màu rực rỡ. Nếu như bạn không biết lắng nghe bằng cả trái tim mình, thì sẽ không bao giờ thấy được những vẻ đẹp của tự nhiên đang hiện hữu ngay xung quanh.

Pocahontas cũng như Colors of The Wind đã đưa đến cho người xem những bài học sâu sắc trong việc bảo vệ môi trường tự nhiên. Hãy thử chỉ một lần, ngắm nhìn môi trường tự nhiên xung quanh ta bằng một con mắt khác, bạn sẽ thấy được chúng đẹp tới nhường nào. Colors of The Wind qua giọng hát ngọt ngào của nữ ca sĩ - cựu Hoa hậu Mỹ Vanessa Williams đã giành giải Oscar vào năm 1996 với danh hiệu Bài hát trong phim hay nhất.
Author: Lorian Mr
•9/03/2010 12:00:00 CH
Cơn gió về ngang cửa với một niềm tin
gặp lại hoa cúc vàng năm trước
câu chuyện về thiên đường vẫn chưa được kể hết
khi có người đi lạc giữa những vì sao

Trong một đêm có bao nhiêu triệu giấc chiêm bao
giống nhau trong khoảnh khắc
thấy lại mình từ kí ức
vui mà nghẹn ngào
để cơn gió khỏi thấy lòng nôn nao
Author: Lorian Mr
•9/03/2010 11:56:00 SA
Sinh nhật đứa cháu – con thằng bạn thân, lần đầu tiên dự một tiệc liên quan đến thằng này vì trước đây mình toàn ở xa không. Thực ra, mình đã dự đoán được cuộc vui kiểu này không hợp với mình, vì có đủ mọi thành phần. Nhưng dù sao, vì tình nghĩa cũng phải ngồi chung một bàn, chỉ cần không nói điều gì cả.
Author: Lorian Mr
•9/01/2010 10:56:00 CH
Mình luôn gặp lại những người đã xa qua những giấc mơ. Không hiểu, có phải trong tâm khảm mình muốn gặp lại họ hay không? Nhưng dù sao, những giấc mơ không phải là ác mộng, ngược lại nó làm cho mình có cảm giác vui vẻ vì những điều mà hiện tại không thể nào có được.