Author: Lorian Mr
•3/17/2008 02:04:00 CH
Những bài thơ sau đây, tui nghĩ mọi người có đọc thì cho vui chứ… chẳng hiểu đâu, đơn giản là bài thơ được sáng tác từ… giấc mơ.


Bài số 317
Xa xa những ngôi biệt thự
Nơi ta chẳng bao giờ đặt chân tới
Những bông hoa vàng
Xoã tóc thướt tha
Đẹp như… 1 giấc mơ
Trên chiếc cầu bắc ngang 2 bờ nỗi nhớ
Hay giữa thực và hư
Người con gái ngày xưa thong thả bước
Ta ngắt cánh hoa vàng
Đi tới…
Không tặng người
Lướt qua cuộc đời
Ai gọi tên?
Không nhận ra người con gái
Đã thay đổi nhiều
Cảnh quay nhân vật phụ chỉ có bấy nhiêu
Còn lại 2 nhân vật chính
Thân thiết như chưa một lần trắc trở
...
Giấc mơ tan

Ai hiểu được mới lạ, những bài khác từ từ đưa lên sau. Hehe

Bài 329
Trận đấu
Thấy bóng dáng em
Cạnh căn phòng
Ngập tràn hạnh phúc
Trên con đường mênh mông
Mỗi người chọn một tuyến
Đi đến đích
Lúc quanh co, rối rắm
Lạc vào nơi xa lạ
Bình tĩnh
Sẽ tìm được lối ra
Đi tiếp con đường
Và hạnh phúc

Bài 330
Rồi người con gái
Biết mặt, nhưng xa lạ
Bỗng trở nên thân thiết
Tự bao giờ

Từ khi bạn Ánh tặng mình bài thơ tự do, mình cũng hay làm thơ tự do ghê đi. Đôi khi chẳng ra câu cú gì cả, nghĩ sao viết vậy thôi.
Mà cứ tưởng mình hết cảm xúc làm thơ từ khi tốt nghiệp đại học rồi chứ, ai ngờ lấy lại phong độ từ lúc nào không rõ. Cố gắng thì một ngày nào đó sẽ lấy lại được những thứ đã bỏ quên thôi mà.

This entry was posted on 3/17/2008 02:04:00 CH and is filed under . You can follow any responses to this entry through the RSS 2.0 feed. You can leave a response, or trackback from your own site.

0 Lời bình: